Chuyển ngữ: Đậu
Beta: Đậu
*
Ngày hôm sau Đào Khê không cho Lâm Khâm Hòa đi cùng, một mình đi tới bệnh viện Hán Nam dưới cơn gió lạnh buốt. Cũng giống như lần trước, cậu mua một chút hoa quả rồi đi thẳng tới phòng bệnh của Quách Bình. Đào Kiên không ở đây, trong phòng chỉ có mỗi bà ta.
Dường như Đào Khê không thể nhận ra người phụ nữ người cắm đầy ống dẫn đang nằm trên giường kia nữa, gương mặt bà ta thù phũng đến nỗi không còn dáng vẻ như xưa. Nghe thấy tiếng mở cửa, bà ta chậm chạp quay đầu nhìn, tựa như phải cố gắng lắm mới nhận ra được người vừa đến là ai. Khuôn mặt sưng phù vàng vọt của Quách Bình khiến người ta không thể nhìn ra biểu cảm, bà ta cố gắng há miệng gọi một tiếng "Đào Khê".
Đào Khê bước đến bên giường bệnh, không gọi một tiếng xưng hô nào. Thực ra giữa hai người bọn họ chẳng có chuyện gì để nói cả, có lẽ từ sau khi cậu biết được sự thật thì đã không còn nói chuyện với Quách Bình nữa rồi, mà cũng từ lúc ấy, Quách Bình càng im lặng với cậu hơn, chỉ có đôi khi lại nhìn cậu bằng đôi mắt tràn đầy buồn lo và sầu khổ, đó là ánh mắt mà cậu chán ghét nhất. Bây giờ đây, trong đôi mắt đục ngầu của Quách Bình, cậu thấy được chút ít ý cười.
Bà ta nói: "Con đến thăm mẹ rồi."
"Tôi đến đây là vì Đào Lạc." Đào Khê nhàn nhạt nói, đặt chỗ hoa quả vừa mua lên chiếc tủ ở đầu giường.
Quách Bình nghe thấy câu này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-vi-toi-ma-den/1650735/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.