Chuyển ngữ: Longuevie
Beta: Bis
*
"Mình rất vui." Đào Khê cười, đáp lại Lâm Khâm Hòa.
Rất rất rất vui.
Nhưng dù sao cậu cũng là một học sinh cấp ba và kết quả của một buổi tối vui vẻ đó là cậu phải thức đến tận hai rưỡi sáng để làm bài. Cũng may lúc đó Lâm Khâm Hòa vừa làm vừa gửi đáp án sang cho cậu, nếu không chắc cậu làm tới sáng còn chưa xong.
Hai giờ ba mươi lăm phút sáng, cuối cùng Đào Khê cũng đã chép xong bài tập mà Lâm Khâm Hòa chụp gửi sang cho cậu. Cậu ngáp một cái, mở một hộp thoại có ghi nickname là "Moon", sau đó gõ một dòng chữ "ngủ ngon" rồi gửi. Cơn buồn ngủ dâng lên như thủy triều. Cậu tắt điện thoại di động, đặt chú gấu bông màu hồng ở bên gối rồi chìm vào giấc ngủ say, ánh trăng dịu dàng đi theo cậu vào trong mơ.
Sáng ngày thứ hai sau khi tỉnh lại, cậu kiểm tra điện thoại mới biết Lâm Khâm Hòa đã gửi một tin nhắn cho cậu vào lúc hai giờ ba mươi bảy phút. Lâm Khâm Hòa nhắn: "Ngủ ngon". Cậu cứ tưởng là Lâm Khâm Hòa làm bài tập xong sẽ ngủ liền luôn, nhưng không ngờ anh lại thức muộn như vậy. Đào Khê gãi đầu, cảm thấy hối hận sao cậu lại ngủ nhanh như vậy. Cậu suy nghĩ một chút, và đáp lại một câu "chào buổi sáng" trong ánh ban mai nhạt nhòa của buổi sáng.
Lần này Lâm Khâm Hòa không trả lời lại.
Những dòng suy nghĩ mông lung cùng ánh trăng kia cứ thế chìm sâu vào trong đáy lòng. Đào Khê không còn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-vi-toi-ma-den/1650704/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.