Chuyển ngữ: Đậu
Beta: Bis
*
Chủ nhật ngày hôm đó, trước lúc tham gia hoạt động của câu lạc bộ, Đào Khê còn không yên tâm dặn đi dặn lại Lâm Khâm Hòa:
"6:30 tối nay, nhà hàng trà Quảng Đông - Hồng Kông ở quảng trường Aude, cậu tuyệt đối không được để mình leo cây, nếu không thì mình..."
Lâm Khâm Hòa cầm quyển nhạc phổ, tỉnh bơ nhìn cậu: "Nếu không thì làm sao?"
Đào Khê nghẹn lời. Cậu có thể làm gì chứ? Thất vọng là điều chắc chắn nhưng vẫn sẽ thích người này như vậy thôi.
Do vậy Đào Khê hừ một tiếng với Lâm Khâm Hòa: "Chẳng làm gì cả, nhưng có thể ngày mai không thèm để ý đến cậu nữa."
Cậu ngừng một chút rồi lí nhí bồi thêm một câu vô dụng: "Nguyên một ngày luôn đó."
Đào Khê nghe thấy tiếng Lâm Khâm Hòa cười rất khẽ, cậu còn chưa kịp nhìn rõ nụ cười ấy thì anh đã cầm cuốn nhạc phổ bước ra khỏi phòng học. Đào Khê ngồi ngây ngốc một lúc rồi mới đi tới câu lạc bộ Mỹ thuật.
Đào Khê còn chưa bắt đầu vẽ thì Kiều Dĩ Đường đã tới bảo cậu: "Đào Khê, lần trước chị đưa cho ông nội xem bức tranh em vẽ rồi, ông rất muốn gặp em, chiều nay em rảnh chứ?"
Đào Khê sửng sốt, mờ mịt nhìn Kiều Dĩ Đường.
Kiều Dĩ Đường dịu dàng cười: "À đúng rồi, có lẽ em vẫn chưa biết ông nội của chị là ai. Ông tên Kiều Hạc Niên, chắc em đã từng nghe qua rồi chứ?"
Trái tim Đào Khê khẽ run lên, làm sao mà cậu không biết Kiều Hạc Niên được chứ. Vị họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-vi-toi-ma-den/1650699/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.