Thích Nguyên Hàm chỉ khẽ đáp lại, tay Diệp Thanh Hà giữa chặt gáy cô, làm sâu thêm nụ hôn này, nàng cắn môi cô, chiếc lưỡi linh hoạt luồn vào miệng cô. 
Ban đầu, Thích Nguyên Hàm chỉ phối hợp hôn lại cô, nhưng Diệp Thanh Hà hôn sâu quá, kỹ thuật lại tốt, cô sẽ theo bản năng áp chế Diệp Thanh Hà. 
Đôi môi khẽ hé mở, khóe mắt đã đẫm nước. 
Đầu ngón tay của Diệp Thanh Hà chà xát môi cô, mềm mại, sau đó lại hôn lên. 
Nụ hôn kết thúc, ánh nắng rọi xuống đầu họ, làn da hai người ửng đỏ, nóng bừng, cái chuyện hôn nhau này rất tốt sức, hai người thở hổn hển. 
Diệp Thanh Hà nắm lấy tay cô, dùng khăn giấy lau sạch đi lớp sữa chua, từ đầu ngón tay đến khe bàn tay, nhìn thì có vẻ đang giúp cô, thật ra là đang lưu luyến không buông, muốn tiếp tục sờ mó người ta. 
Thích Nguyên Hàm cúi đầu, nhìn xoáy tóc ở đỉnh đầu nàng. 
Diệp Thanh Hà hỏi cô: "Cảm giác thế nào?" 
Thích Nguyên Hàm kéo tay về, nói: "Tôi cũng không phải tàn tật." 
Diệp Thanh Hà nói: "Em hỏi cảm giác hôn." 
Thích Nguyên Hàm nhìn về phía góc tường, không còn bóng dáng kia, chắc Khương Lâm Nguyệt đi rồi, cho dù bà ta có thích nhìn trộm, cũng không thể chấp nhận được chuyện con dâu hôn một người phụ nữ khác, với bà cú sốc này quá lớn. 
Khi hôn, ngoại trừ ban đầu thấy căng thẳng, sẽ nghĩ đến Khương Lâm Nguyệt đang nhìn trộm họ, sẽ để tâm đến động tác của Khương Lâm Nguyệt, nhưng khi hôn đến mê mẩn, chỉ muốn lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tung-hon-hoa-hong-do/235662/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.