Song Tiền Nguyệt
(Ánh trăng trước cửa sổ)
| 003 |
Ánh mắt của Chiết Ninh tối xuống, không nói gì.
A Nhuyễn không hiểu ý hắn, chỉ biết người này vén lên khăn voan của mình, vậy đó chính là phu quân của y, y mềm mại gọi, "Phu quân."
"Ừm." Chiết Ninh thở dài, dịu giọng đáp lại.
"Đây là đâu thế?" A Nhuyễn tò mò nhìn trái ngó phải, phòng rất lớn, trang hoàng cũng rất đẹp.
"Miếu Sơn Thần." Chiết Ninh thấy giọng của y có chút khàn, bèn đứng dậy rót nước cho y.
A Nhuyễn cầm lấy, "Cảm ơn phu quân." Sau đó nhấp từng ngụm nhỏ, ngọt ngào, ngon quá.
"Phu quân là Sơn Thần đại nhân à?" A Nhuyễn uống xong, giọng đã mềm mại trở lại.
"Có lẽ vậy." Chiết Ninh ôn nhu cười một tiếng, lạnh lẽo giữa mày tan đi.
A Nhuyễn lập tức ngây người, ngơ ngác nói, "Phu quân đẹp quá."
"A Nhuyễn cũng đẹp lắm." Chiết Ninh không phủ nhận.
"Sao phu quân lại biết tên của A Nhuyễn?"
A Nhuyễn chớp mắt, tò mò hỏi, y chưa nói với phu quân mà?
"A Nhuyễn không phải nói ta là Sơn Thần à, tự nhiên là chuyện gì cũng biết."
"À." A Nhuyễn ngoan ngoãn gật đầu, Sơn Thần là thần tiên, đương nhiên là chuyện gì cũng biết, y ngốc thật, có thế mà cũng nghĩ không ra.
Chiết Ninh thấy y lộ ra vẻ ảo não, khóe miệng nhướn lên.
"A Nhuyễn có mệt không?"
"Hơi hơi." A Nhuyễn thành thật trả lời, sáng nay phải dậy sớm, còn phải ngồi trong kiệu lâu ơi là lâu, y giờ đã mệt rồi.
"Thế thì ngủ một lát đi."
Chiết Ninh vuốt ve khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-truoc-cua-so/402647/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.