Thật đáng lo ngại cho trí thông minh của nhi tử!
Bây giờ Hề chưởng viện mới thực sự có động lực sống sót ra ngoài… Bằng mọi giá phải thoát ra khỏi Nhược Thủy rồi mang con cái về nuôi dưỡng thôi. Hiện thực bày trước mắt đã chứng minh rằng, không thể trông cậy vào một thanh kiếm nuôi con, cho dù là thánh kiếm thì cũng chẳng chút đáng tin.
Lò luyện từ từ được dựng lên, Húc Họa vẫn ở bên cạnh vung tay múa chân chỉ đạo, khó tránh khỏi khiến người khác sinh ra cảm giác vịt sắp bị nấu mà còn giúp rửa nồi chuẩn bị.
Hướng Tiêu Qua và Thủy Không Tú cũng cực kỳ thận trọng, chú ý từng tiểu tiết một. Lúc lò luyện sắp hoàn thành, Húc Họa mang thân xác Ma khôi của mình vào Họa Thành, sau đó đưa trẻ con và bô lão bên trong ra ngoài.
Tiểu ác ma cũng muốn chạy, nhưng bị Húc Họa tóm lại, nó khua khoắng tay chân loạn xạ, “Sư tôn! Ta cũng là trẻ con mà!”
Húc Họa nói: “Bớt lải nhải đi, ngươi nói muốn kế thừa tam quân mà, chẳng lẽ chỉ là lời ngoài miệng?”
Tam quân nghe xong, sắc mặt tức khắc liền suy sụp. Niệm quân nói ngay: “Khôi thủ, nếu Khôi thủ không còn nữa, dựa theo quy định thì tam quân phải tuẫn táng cùng.”
Húc Họa trừng mắt liếc hắn, “Tuẫn với táng cái khỉ gì? Bổn tọa là thân bất tử, cùng lắm cũng chỉ lôi về Nhược Thủy thôi. Nếu ngộ nhỡ ý trời thật sự là thế, các ngươi đều do Vân Kiểu kế thừa.”
“…” Vẻ mặt của tam quân đều hết sức phức tạp, Si quân bỗng lên tiếng: “Khôi thủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-quan/360835/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.