Trên núi Dung Thiên, Húc Họa tạm thời không đến quấy nhiễu, mà Thủy Không Tú cũng không rảnh bận tâm tới nàng. Đao tông với Âm Dương viện giờ đều thiếu chưởng viện, trong thời gian ngắn tìm đâu ra nhân tài lấp chỗ trống đây?
Chờ mãi đến khi Húc Họa rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, y mới rốt cuộc đi tới dưới tháp Luân Hồi, cả hai đều im lặng, không nói gì.
Thật lâu sau, vẫn là Thiên Cù Tử mở miệng trước: “Gần đây trong tông môn hẳn bề bộn nhiều việc.”
Thủy Không Tú nói: “Ngươi vốn dĩ không hề mất trí nhớ, ngươi vẫn luôn biết mình chính là Hướng Nam. Những năm qua ngươi thật sự đã diễn một màn kịch tuyệt hảo.” Y mở miệng chất vấn bằng giọng điệu khẳng định.
Đương nhiên rồi, nếu Thiên Cù Tử không để lộ thân phận Hướng Nam, Hướng Tiêu Qua đã không đột ngột phản bội y như thế.
Thiên Cù Tử cũng không phủ nhận, chỉ nói: “Ta là ai thực ra không quan trọng. Ta biết mình đang làm gì là đủ rồi.”
Thủy Không Tú: “Biết mình đang làm gì? Cho nên ngươi hủy hóa thân? Ba thành tu vi cứ thế chớp mắt bị vứt bỏ, ngươi hào phóng thật!”
Ngày đầu tiên Thiên Cù Tử nhập môn, y đã có ý định bồi dưỡng chàng rồi. Mặc dù Tái Sương Quy mới là sư tôn chân truyền của Thiên Cù Tử, nhưng công sức y bỏ ra không hề kém Tái Sương Quy. Y tức giận cũng có lý do.
Thiên Cù Tử lại chỉ mỉm cười, “Không hào phóng đâu, ta cũng biết hóa thân quý giá, cho nên xưa nay luôn rất trân trọng, cực ít để hóa thân gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-quan/360832/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.