Thập Vạn Đại Sơn ào ạt gió tuyết, Húc Họa ngồi bất động thật lâu, mi mày đều kết băng trắng xóa.
Sau lưng có bóng người chạy đến, là tiểu ác ma.
Nhìn thấy Húc Họa, nó khẽ lắc đầu, vừa rồi dưới chân núi Giai Chỉ xuất hiện dị biến, tất cả mọi người đều phát hiện có điều bất thường, Niệm, Nộ và Si lập tức chia ra bốn phía tìm kiếm nàng. Tiểu ác ma đi xem xét hiện trường, trông thấy máu Ma khôi thuần huyết rơi trên đất thì biết nàng đã bị thua thiệt.
Cậu nhóc cũng phản ứng nhanh, hỏi thăm Thái Sử Trường Lệnh, biết được nàng không trở về Họa Thành bèn chạy thẳng tới đây tìm.
Quả nhiên là đang ở đây.
Tiểu ác ma tiến lên đỡ Húc Họa dậy, thân thể nàng bị thương nặng, lúc này dĩ nhiên đã thấm mệt, thậm chí còn ngủ gật. Cho nên đến khi tiểu ác ma đến gần, nàng mới mở mắt ra. Tiểu ác ma hỏi: “Chỉ đánh một trận bị thua lỗ thôi mà? Trốn ở đây gặm nhấm nỗi đâu đâu phải là tác phong của mẫu thân đâu.” Từ nhỏ nó đã đi theo Nhiếp Hồng Thường, chưa bao giờ thiếu mấy thứ như biện pháp đối phó với kẻ địch cả, giờ liền tung ra luôn: “Chẳng phải lão Thủy Không Tú kia che chở ả Bình Bình gì đó lắm sao? Chúng ta đi cho ả một trận đẹp mặt là được!”
Ở trước mặt trẻ con, Húc Họa đương nhiên không thể tỏ ra chán chường, nên lập tức lườm nó, “Ngươi muốn cho nàng ta đẹp mặt kiểu gì?”
Tiểu ác ma nói: “Cách thức thì thiếu gì, phế bỏ tu vi rồi bán vào kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-quan/360823/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.