Húc Họa đi về phía một cột đá khác, thấy Thiên Cù Tử im lặng đi theo, nàng xoay người lại, nói: “Nếu Hề chưởng viện đến đây là để thanh lý môn hộ, thế thì nên theo đệ tử nhà mình mới đúng?” 
Nàng rõ ràng muốn từ chối đồng hành, Thiên Cù Tử dừng bước. 
Nói cho cùng thì nàng thiếu nợ vị này rất nhiều, chuyện Tri Vi Tử vừa rồi nàng cũng chẳng để bụng bao nhiêu, tuy đáng tiếc nhưng đối với thực lực của Thiên Cù Tử, nàng thật sự không thể không phục. Chỉ là kiểu lên mặt dạy đời trong lời lẽ của y khiến nàng khó chịu vô cùng. Nàng hơi do dự, song cuối cùng vẫn nói: “Không biết vì sao vừa rồi Hề chưởng viện lại mở miệng quản thúc, ta và ngài tuy có từng tình một hai đêm, nhưng ta đã từng nói rất rõ, ta thật sự không có khái niệm về tình yêu hay trinh tiết của nhân gian. Một đêm vuốt ve an ủi, tận hưởng niềm vui xác thịt, trong mắt ta không phải là chuyện xấu, nhưng không phải vì vậy mà ta có ý định tìm bạn lữ bên nhau sớm chiều.” 
Thiên Cù Tử mím môi, Thần Ma Chi Tức trên vai Húc Họa thầm thở dài. 
Húc Họa không bỏ đi mà đứng đó, bất kể thế nào thì Thiên Cù Tử cũng có ân với nàng, nàng không thể coi việc nhận ân tình của người khác thành chuyện đương nhiên. Cho dù muốn vạch rõ ranh giới thì cách chọn từ ngữ và giọng điệu của nàng vẫn khá hòa nhã. 
Thiên Cù Tử cụp mắt nhìn xuống đất, “Là ta nói lời quá phận, Khôi thủ thứ lỗi.” Từ đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-quan/360770/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.