Húc Họa ngồi bên cạnh Mộc Cuồng Dương, hai người lại thỉnh thoảng châu đầu thì thầm với nhau. Ánh mắt của mấy vị chưởng viện gần như không hẹn mà đồng thời tụ tập trên người cả hai, Ngọc Lam Tảo hỏi: “Sao cô gái đó trông quen quen nhỉ?” 
Bất Động Bồ Đề gật đầu, ánh mắt cũng lộ vẻ nghi hoặc. Tái Sương Quy nghe vậy cũng biết chuyện này không giấu được lâu. Húc Họa chính là chú đom đóm, đi tới đâu sẽ phát sáng đến đấy. 
Ông đành lên tiếng giải thích: “Trưởng tộc Húc Họa của Ma khôi, đang làm khách ở Âm Dương viện.” 
Mấy vị chưởng viện và trưởng lão nghe xong, ánh mắt đều thay đổi. 
Đại trưởng lão Đao tông Phó Thuần Phong lên tiếng thắc mắc đầu tiên: “Vì sao chúng ta hoàn toàn không hề hay biết chuyện Khôi thủ Họa Thành đến Cửu Uyên vậy?” 
Tái Sương Quy cũng là một lão hồ ly sỏi đời, đương nhiên lờ đi sự bất mãn trong giọng nói của đối phương, chỉ dùng một câu đã chặn hết mọi chất vấn: “Trưởng tộc và Thiên Cù Tử là chỗ bạn bè thân tình, nếu nàng ấy đã không muốn để lộ thân phận, Thiên Cù Tử hẳn cũng không tiện nhiều lời.” 
Phó Thuần Phong nghẹn họng, dĩ nhiên rồi, Thiên Cù Tử muốn lưu bạn tốt ở tạm tại Âm Dương viện, chẳng lẽ còn cần chưởng viện nhánh khác cho phép sao? 
Nhưng đây là Khôi thủ Họa Thành đấy, thân phận đâu giống như người khác. 
Phó Thuần Phong hỏi: “Trước đây Hề chưởng viện phải chịu ba trăm thước Thất Hiền vì tội dùng cấm thuật, nguyên nhân phải chăng là chuyện này?” 
Nghe y nhắc lại chuyện cũ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-quan/360760/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.