Nghe thấy lời anh nói, Lương Uyển bỗng chốc sững sờ, biểu cảm trên mặt cũng dần dại đi, nhưng hốc mắt lại cay xè, quay người đi đến ghế sofa.
Cô co người vào góc ghế, vòng tay ôm chặt hai gối, tiếng khóc nức nở lần nữa thi thoảng vang lên giữa căn nhà.
Vương Hàn Tiêu nhặt quần áo của cô đặt lên ghế sofa, sau đó đi vào phòng lấy một chiếc áo khoác, đắp lên người Lương Uyển.
Lương Uyển chống cự theo bản năng, chiếc áo rơi xuống đất, Vương Hàn Tiêu lại nhặt nó đắp lên người cô.
“Ngồi im!”
Lương Uyển không động đậy nữa.
Cô ngẩng đầu nhìn Vương Hàn Tiêu, phát hiện anh cũng đang nhìn mình.
Lúc này đây cô không kiềm chế được cảm xúc, những thất vọng lạc lõng và cảm giác không cam lòng cứ thế tuôn khỏi mi mắt.
Vương Hàn Tiêu ngồi xổm xuống, anh đang định mở miệng, Lương Uyển lại nói: “Bây giờ tôi với anh ta đã chia tay rồi đấy, cậu hài lòng chưa?”
Vương Hàn Tiêu khẽ nhíu mày, anh tháo kính xuống, nhìn cô chăm chú.
“Nếu như châm chọc tôi khiến cậu cảm thấy thoải mái, vậy cậu cứ nói tiếp đi.”
Lương Uyển ngoảnh mặt đi, không nhìn anh nữa.
Không gian yên ắng hồi lâu, Vương Hàn Tiêu đứng dậy đi vào phòng bếp, rót một ly nước nóng.
“Uống nước rồi đi ngủ.”
Lương Uyển không uống nước, cô đi thẳng vào phòng Vương Hàn Tiêu nhưng không đóng cửa.
Vương Hàn Tiêu nhìn bóng lưng cô, thở dài, nhặt chiếc áo khoác cô vứt trên ghế sofa lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tron-bang-mot-nua-nguoi/3450588/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.