Hơi nước mịt mù trong phòng tắm nhỏ hẹp, đọng lại thành giọt trên mặt kính, chầm chậm lăn xuống.
Khương Tư Tư đã đứng trong đó rất lâu.
Cô nhìn mình trong gương, đôi mắt đẫm nước lộ ra hai chữ.
——— Tuyệt vọng.
Ai mà ngờ được, ở một khu chung cư cao cấp xộc mùi hiện đại thế này, đang tắm giữa chừng lại cúp nước???
Khương Tư Tư xoa tay lên tóc, bọt xà bông đầy tay.
Toàn là bọt xà bông!
Mà ở bên ngoài vô cùng yên ắng, không biết Hình Ý Bắc đang làm gì.
Không còn cách nào khác, cô chỉ đành gõ cộc cộc lên cửa phòng tắm, gào ra bên ngoài: “Hình Ý Bắc! Anh có ngoài đó không?”
Đợi một lúc lâu không thấy ai đáp lại, Khương Tư Tư rón rén mở hé cửa phòng tắm, ngó ra.
Từ góc nhìn của cô, chỉ có thể thấy được một góc sofa, mà Hình Ý Bắc không có ở đó.
Cô lại gào lên: “Hình Ý Bắc? Anh đi đâu rồi?”
Bỗng có bóng người thấp thoáng đổ lên vách tường bên cạnh, dọa Khương Tư Tư giật mình đóng sầm cửa vào.
“Sao vậy?” Hình Ý Bắc từ trong phòng ngủ đi ra, gõ cửa phòng tắm, “Gọi anh có chuyện gì à?”
Cách nhau một tấm kính thủy tinh mờ, mặc dù là không nhìn rõ người đứng bên ngoài nhưng Khương Tư Tư vẫn cảm thấy giống như mình đang đứng khỏa thân trước mặt anh.
Thế là cô vòng tay che ngực, lùi vào một góc, “Cúp nước rồi.”
Hình Ý Bắc quay người mở vòi nước bồn rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tron-bang-mot-nua-nguoi/3450578/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.