Khương Tư Tư nằm lên giường, quay lưng lại với Hình Ý Bắc.
Nhịp thở phía sau lúc nhanh lúc chậm, cô biết anh vẫn chưa ngủ.
Ánh đèn đường ngoài cửa sổ len qua khe hở rọi vào phòng, vừa hay đổ lên kệ sách.
Tầm mắt Khương Tư Tư quanh quẩn ở đó, lời trong lòng cũng chần chừ, mãi sau, cuối cùng cũng không kìm nổi mà nói ra.
“Em hỏi anh chuyện này nhé.”
Hình Ý Bắc nằm sau lưng khẽ “Ừm”, anh trở mình, tiếng vải vóc ma sát với ga giường tạo nên những âm thanh sột soạt.
“Hôm nay em nhìn thấy có một tập tranh phác thảo trên kệ sách của anh.”
Lời vừa dứt, Khương Tư Tư cảm thấy người sau lưng mình bất động.
Cô cũng dừng lại một khoảng rồi mới nói tiếp: “Trong đó có vẽ một người, là em phải không?”
Người nằm phía sau “Ừm” thêm một tiếng, hơi nhích vào giữa giường.
Khương Tư Tư trở mình, bất ngờ đối mắt nhìn anh.
Trong phòng chỉ lờ mờ một tầng sáng mỏng manh từ ánh trăng treo ngoài khung cửa, chẳng thể nhìn rõ biểu cảm của đối phương.
“Sao anh lại vẽ bức tranh đó?” Khương Tư Tư hỏi.
“Em nói thử xem.”
Thanh âm của anh đi vào trong gối, truyền thật rõ đến bên tai cô, mang theo cảm giác tê dại.
Khương Tư Tư chớp mắt không đáp.
Bên dưới ổ chăn, Hình Ý Bắc duỗi tay chạm vào bụng cô, bàn tay lần ra phía sau, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng, “Ngủ thôi.”
Khương Tư Tư cứng đờ người, nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tron-bang-mot-nua-nguoi/3450576/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.