Khương Tư Tư không hiểu Quan Ngữ Hi đang nói cái gì, mà cũng không có ý định dây dưa lằng nhằng với cô ta, cứ thế đi thẳng về phòng.
Giảng viên cố vấn gửi những câu hỏi có thể gặp trong vòng phỏng vấn vào nhóm, Khương Tư Tư chỉnh sửa, ghi chú cẩn thận vào sổ, rồi bắt đầu viết bản thảo giới thiệu bản thân.
Phòng ký túc xá im ắng vô cùng, Lâm Tiểu Viên ngồi đối lưng lại với Khương Tư Tư, ngòi bút lăn trên trang giấy vang lên những tiếng sột soạt, thi thoảng sẽ có vài tiếng còi xe chen ngang, chọc thủng bầu không khí yên tĩnh này.
Đột nhiên Lương Uyển hùng hổ quay về, vừa bật tung cửa phòng ký túc xá đã lao ngay ra ban công, đu người lên đó.
Khương Tư Tư cắn đầu bút quay lại nhìn cô hỏi: “Uyển Uyển, cậu làm gì đấy?”
Lương Uyển nghển cổ, nhìn ra ngoài một lúc lâu rồi mới lên tiếng đáp: “Vừa nãy về tớ thấy Quan Ngữ Hi và Hình Ý Bắc nhà cậu đứng ở dưới, không biết là đang nói cái gì, nhưng tớ có cảm giác là có chuyện để hóng.”
Khương Tư Tư không cẩn thận cắn mạnh, đầu bút trong miệng trượt ra, đập mạnh vào răng, đau điếng.
Cô đứng lên đi ra ban công, đứng bên cạnh Lương Uyển nhìn xuống dưới tầng.
Ánh tịch dương trải dài, Hình Ý Bắc dựa người vào cột điện bên đường, anh hơi cúi đầu, mắt nhìn chằm chằm mặt đất.
Quan Ngữ Hi đứng trước mặt anh, đôi môi đóng mở liên tục, tâm trạng có vẻ không vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tron-bang-mot-nua-nguoi/3450548/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.