22
"Kiếm của em đã sáng lắm rồi, em đừng lau nữa"
Tống Tự lấy kiếm trên tay tôi, đặt lên bàn, sau đó anh quay người nắm tay tôi.
"Em căng thẳng à, tay lạnh quá. "
Tôi cười cười:
"Em mạnh như vậy thì sao phải căng thẳng chứ, ngày mai em nhất định sẽ thắng trận trở về. "
"Đúng vậy, nương tử của anh mạnh nhất, chắc chắn sẽ bình an. "
Lời nói của Tống Tự đầy yêu chiều nhưng tay anh vẫn vô thức nắm chặt.
Tôi ôm lấy anh, kìm nén chua chót trong lòng:
"Anh yên tâm, em sẽ không ch.ết. "
Cằm anh tựa lên trán tôi:" Anh cũng như vậy. "
Tống Tự không biết rằng tôi đang lừa anh, trận chiến ngày mai tôi sẽ hy sinh.
Mà anh ấy sẽ quên tôi, vui vẻ sống tiếp, tiếp tục làm Nguyệt Lão.
23
Khói lửa ngập trời, ma quỷ liên tục bỏ chạy, phần thắng nghiêng về chúng tôi nhưng tà ma quyết tâm đồng quy vu tận đánh đến cùng, khí thế càng tăng mạnh. Cuối cùng các vị thần cũng thắng hiểm nhưng tôi lại bị thương nặng.
Người tôi đầy vết thương nằm trong vòng tay Tống Tự, tay anh run rẩy, nước mắt giàn giụa:
"... Đừng... Em đừng....."
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mặt anh:
"Phu quân đừng khóc, em không nuốt lời đúng không, chúng ta thắng rồi. "
Tống Tự đau lòng không trả lời tôi, người anh càng run nhiều hơn
Tôi dùng chút sức lực cuối cùng ôm thật chặt rồi dựa vào ngực anh.
Tiếng tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-trong-long-nguyet-lao/2772379/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.