Edit: Tiểu Màn Thầu
Trong căn phòng ở lầu hai, bà nội Thẩm và Kiều Tịnh đang quan sát tình hình ở phòng khách.
Trong camera giám sát, bên dưới phòng khách phát sinh ra chuyện gì Kiều Tịnh đều có thể nhìn thấy và nghe thấy rõ. Ngay cả lời uy hiếp mà Thẩm Luân nói với Ôn Thư, khiến cô hoảng sợ.
Thẩm Luân đúng là tên cặn bã.
Nhìn Ôn Thư khiếp đảm chạy đi, bà nội Thẩm thở dài một hơi: “Bốn năm trước Ôn Thư cũng mang dáng vẻ này chạy khỏi Thẩm gia, rời xa A Luân. Kiều tiểu thư, tuy là bà đã già, nhưng vẫn nhìn ra, cháu đã sớm biết được chuyện của hai đứa nó.”
Kiều Tịnh gật đầu: “Cháu biết ạ.”
Kiều Tịnh rất ngạc nhiên khi trong phòng khách có gắn camera theo dõi, không lẽ mọi nơi ở đây đều gắn camera sao?
Kiều Tịnh khẩn trương quan sát xung quanh, muốn tìm dấu vết của camera.
Bà nội Thẩm hoà ái nói: “Cháu yên tâm, căn phòng này cách âm rất tốt, cũng không ai dám gắn camera trong phòng của bà.”
“Kiều tiểu thư, cháu đối với A Luân, là cảm giác gì?”
Bà vẫn nhìn ra được, cháu trai của mình rất thích cô gái này, nhưng mà, dường như Kiều Tịnh còn có chút tâm tư khác. Bà đã lớn tuổi, không muốn nhìn thấy con đường tình trường của cháu trai gặp trắc trở, chỉ mong anh có thể sớm thành gia lập thất, có người thật lòng yêu thương anh.
Kiều Tịnh mím môi, dứt khoát không muốn đi ra ngoài, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt bà nội Thẩm, khuôn mặt nhỏ ngẩng lên nói: “ Bà ơi, cháu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-thay-the-cua-nam-chinh-can-ba/732157/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.