Lươn Văn Chó vừa sủa lên tiếng, Khổng Khuyết lập tức bật dậy, giẫm lên ván giường lao ra cửa sổ, trông như kiểu sắp nhảy từ tầng hai xuống đến nơi.
“Vãi nhái”, Phương Mãn vội dang tay ôm lấy eo Khổng Khuyết, kéo hắn đè về giường: “Không được nhảy!”
Khổng Khuyết kéo chăn che kín mặt.
“Ha ha, không sao, có gì đâu mà.” Phương Mãn vỗ chăn nói, thấy Khổng Khuyết thò một tay ném gọng kính bạc ra, xong lại rụt về, tiếp tục tự kỷ.
Phương Mãn nhặt kính của Khổng Khuyết đặt lên bàn đầu giường, than thở: “Bọn mình tét mông được có mấy lần thì hết bị Chu Hướng Vãn nhìn thấy lại đến mẹ anh. Có tét mông thôi mà khó khăn vầy nè.”
Phương Mãn nhớ lần trước bị Chu Hướng Vãn treo ngoài cửa sổ chứng kiến cảnh tượng dở khóc dở cười của hai người, khi ấy Khổng Khuyết bình tĩnh lắm, thậm chí còn vênh mặt nói rất tỉnh queo “Tôi thích bị đánh mông” mà nhể.
Sao lần này lại thế?
‘Khuyết er?” Phương Mãn vén một góc chăn lên rồi chui đầu vào, gối lên đùi Khổng Khuyết: “Sao thế?”
“… Mẹ anh đã thấy em.”
Phương Mãn: “Không sao thật mà, người nhà ở chung, loại chuyện xấu hổ này là không thể thiếu được. Hồi cấp hai anh còn bốc phét mẹ làm bài tập trong phòng, thực ra là xem hentai cơ. Xong bố anh bê đĩa hoa quả vào, há há, em đoán xem?”
Khổng Khuyết: “… Như nào?”
“Bố anh bị cốt truyện kỳ lạ của nó hấp dẫn, thế là ngồi xem cùng anh!”
Khổng Khuyết: “…”
“Sau đó mẹ anh vào gọi bố con anh ra ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843137/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.