Phương Mãn bị đánh thức bởi cơn khát khô khé họng, mơ màng mở mắt, ngơ ngáo hồi lâu, bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu mới dần tập trung từ chất lượng hình ảnh lậu 480p sang 1080p nét như sony chỉ dành cho người dùng trả phí.
Phương Mãn nhúc nhích thân mình, bầu trời đầy sao trước mặt lập tức bị khuôn mặt to tổ chảng của Lý Bí chiếm cứ.
“Ngài Phương.” Lý Bí lén lút bắn nước miếng: “Ngài tỉnh rồi à?”
“Ừa.” Phương Mãn ngồi dậy lau mặt, giương mắt trông thấy tượng Nam Thần Ánh Trăng nằm chình ình trên bãi cỏ và Khổng Khuyết đang nằm bên trên, tim đập thình thịch, hô toáng lên: “Vãi đạn, chuyện gì thế này?! Công trình bã đậu hả?!”
Lý Bí vội lấy khăn tay nhỏ bịt mồm Phương Mãn, hạ giọng cực thấp: “Ngài không nhớ gì à? Ngài với Chu Hướng Vãn lái xe tăng bắn nổ tung Nam Thần Ánh Trăng đấy!”
Phương Mãn:!!!!!
Phương Mãn vắt óc nhớ lại, hình như có chuyện đó thật, tức khắc sụp người xuống, xẹp cả gan, nói bằng giọng còn thấp hơn cả Lý Bí: “Chu Hướng Vãn đâu? Còn lành lặn chứ?”
Lý Bí: “… Cậu ta chuồn về châu Phi rồi.”
Nghe tin Chu Hướng Vãn vẫn chưa đăng xuất khỏi trái đất, Phương Mãn thở phào một hơi, lại quay sang lo lắng cho an nguy của bản thân, “Khổng Khuyết phản ứng thế nào?”
Lý Bí: “Ngài ấy bắn một phát súng lên trời, xong nằm đó từ đấy đến nay.”
“Bắn một phát lên trời?” Phương Mãn ngửi mùi của Lý Bí: “Anh vừa căng thẳng đấy, nói dối tôi à?”
Lý Bí nhất thời nhớ tới nỗi sợ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843131/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.