Không khí trong xe nóng dần, Khổng Khuyết quỳ trên ghế, chống hai tay lên kính chắn gió. Chiếc váy lộng lẫy được kéo xuống, vòng eo mảnh khảnh uốn lượn được siết lỏng lẻo bởi một chiếc thắt lưng màu nâu, tựa rằng cởi bỏ lớp quần áo sẽ càng khiến vòng eo nhỏ hơn.
“Cởi thắt lưng.”
“Chỉ là đồ trang trí thôi.” Mặc dù nói như vậy, nhưng Khổng Khuyết vẫn cúi đầu cởi thắt lưng.
Phương Mãn chậm rãi kéo thắt lưng ra, chiếc thắt lưng trườn qua eo Khổng Khuyết như con rắn nhỏ và rơi vào tay Phương Mãn.
Phương Mãn nói hờ hững: “Bắt hai tay ra sau, anh muốn trói em.”
Khổng Khuyết nghĩ, nếu làm tay trầy da thì lại bị Phương Mãn phạt không được ăn nữa, song cũng chỉ đành miễn cường đưa tay ra sau.
Phương Mãn quấn chiếc thắt lưng mỏng manh quanh cổ tay Khổng Khuyết mấy vòng. Khổng Khuyết cúi đầu động cổ tay, vừa mới cử động đã khiến dây lưng tuột ra.
Khổng Khuyết nghiêng đầu sang, nói: “Anh trói lỏng thế.”
Khổng Khuyết bắt hai tay sau lưng rồi nghiêng đầu, khiến cái cổ cao trắng ngần và vòng eo tạo thành một đường cong hết sức quyến rũ. Yếu hầu Phương Mãn động đậy, gã cúi xuống hôn gáy Khổng Khuyết.
Gáy Khổng Khuyết như một công tắc diệu kỳ, bởi mỗi lần chạm vào nó, sẽ lập tức biến Khổng Khuyết thành chai rượu vang thơm lừng.
“Ha…”
Môi khô cọ xát vào da, rất ngứa. Khổng Khuyết rụt cổ, sốt ruột nói: “Em không muốn hôn, anh cắn đi.”
“Giờ không phải em thích, mà là anh thích.” Cạ cằm vào gáy khiến làn da trắng nõn hằn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843129/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.