“Là Kiền Thiên Ý phải không?” Ngụy Lai trợn to mắt như chuông đồng, gom hết sức nhìn vào bóng tối, rụt rè nói: “Đừng dọa bọn tui mà Kiền Thiên Ý. Bọn tui sắp chết rồi đây này.”
Sơ Ân điên cuồng lắc đầu: “Không, không phải Kiền Thiên Ý đâu… Hình như là phụ nữ có thai, mặc quần áo màu trắng, bụng to lắm, nửa người trên xiêu vẹo, uhuhuhuh, hình như là ma nữ…”
Phương Mãn: “Tôi nghĩ cổ đang đợi bọn mình đến đấy, khả năng có manh mối.”
Ngụy Lai: “Thế mình đi cùng nhau hả?”
Sơ Ân: “Lỡ cổ lao về phía mình thì sao? Tụi mình rúm rụm một chỗ thế này chạy không nhanh được đâu.” Sơ Ân nghĩ ngợi chốc lát, bèn chui tọt ra sau Khổng Khuyết: “Phương, đạo diễn Phương anh đi đi, cổ đánh không lại anh đâu.”
Phương Mãn nhoẻn cười, bắt đầu màn tẩy não: “Nhìn khắp cái giới giải trí này, ai là người quay nhiều cảnh võ thuật nhất? Ai đã uýnh nhiều ngôi sao nhất từ lúc mới debut đến nay?”
Sơ Ân: “…” Là mị.
Phương Mãn nói tiếp: “Bọn tôi phải vào đây là để giúp anh giai nào luyện gan?”
Sơ Ân: “…” Hình như cũng là mị.
Phương Mãn: “Ai có đôi mắt sáng nhất, có thể nhìn thấy bà bầu trong bóng tối mà bọn tôi không thằng nào nhìn thấy?”
Sơ Ân: “…” Là mị nốt, u hu.
Phương Mãn vỗ tay đánh bép: “Sơ Ân à, không phải bọn tôi chọn cậu mà số mệnh đã réo tên cậu. Dũng cảm đối mặt với nỗi sợ của mình đi nào, xông lên, Bé Điệu!”
Ngụy Lai cũng vô tay đôm đốp: “Đúng rồi, xông lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843099/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.