Phương Mãn những tưởng mở tủ lạnh ra sẽ biết câu trả lời, ai dè không phải. Gã bắt đầu hoài nghi về chỉ số IQ của mình, đành phải bán đứng 100 kí lô dễ thương.
“Khuyết er, nói cho người ta biết đi mò, nhớ nhớ. Người ta hổng có nghĩ được ra.”
Phương Mãn ngồi xổm trên sàn, giương đôi mắt màu mật ong tựa hổ phách trong trẻo nhất nhìn Khổng Khuyết. Nom vừa có nét ngây ngô đáng yêu của chó ngốc, lại cũng có vẻ non nớt như trẻ con nhõng nhẽo.
Khổng Khuyết: “…”
Nguyên tắc của Khổng Khuyết lại thêm một lần sụp đổ vì ánh mắt chó ngốc, cười nói: “555”
Phương Mãn cười khành khạch: “Hở? Cậu gu gu gì cơ? Há há há cái miệng cậu trề ra trông buồn cười vãi nhái.”
(Số 5 bên tàu pinyin là wǔ, nên khi đọc sẽ phại chu mỏ ra:)))))
Khổng Khuyết hít một hơi thật sâu rồi nhắc lại: “Tôi bảo, mật mã là 5, 5, 5.”
Phương Mãn ra chiều suy ngẫm, đầu bỗng nảy số: “À à, ý cậu là 5x5x5 là 125 đúng không? Quào, cậu thông minh vãi chó mèo!!!”
Phương Mãn phấn khích lao ra vặn khóa về mã 555, nghe thấy “cách” một tiếng, ổ khóa đã được mở!
Phương Mãn nhảy cẫng lên ăn mừng, hỏi: “Mà sao lại thế? Số 30 trên tủ lạnh có nghĩa gì?”
Khổng Khuyết đáp: “Hai chai nước khoáng, ba gói bánh mì, năm thanh năng lượng, 2 × 3 × 5 = 30. Đây là một gợi ý.”
“Oaaa! Khuyết er đỉnh của chóp! Để anh qua hú bên kia!” Từ nhỏ Phương Mãn đã là kiểu có thể phởn cả ngày chỉ bằng ba cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843097/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.