Sau đêm mưa bão, Phương Mãn không may bị cảm lạnh, sốt cao và sổ mũi. Gã nằm liệt giường rên hừ hừ, cứ luôn cảm thấy Khổng Khuyết sẽ lại thình lình hiện thân.
Khổng Khuyết muốn tuẫn tình với gã thì hẳn nên thừa lúc gã ốm đau bệnh tật mà vác mặt đến để kiếm chác hảo cảm chứ nhể?
Trong đầu Phương Mãn đã phác họa xong vài kịch bản kiểu nếu Khổng Khuyết đến thật, gã sẽ phải ứng đối khéo léo như nào.
Ngó trước trông sau, chờ ngang chờ dọc, chờ đến lúc 《 Cất Ma tôn vào chiếc lọ nhỏ 》gần đóng máy rồi vẫn chưa thấy mặt mũi Khổng Khuyết đâu.
Khổng Khuyết cơ ngơi nghìn tỉ thế chắc cũng bận sấp mặt, chưa kể hắn còn nuôi tận 107 người tình. Dù có sủng ái hai cháu một ngày thì cũng phải hơn 50 ngày nữa hắn mới rảnh mà quan tâm đến gã.
Bộ phim ngắn Phương Mãn tự quay trong đầu đã không có cơ hội được diễn, đồng thời trong lúc thất vọng, gã nhận ra mình chỉ là một kẻ thay thế nhỏ như một con tép đậu trên mép con ruồi, và gã bỗng nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Khổng Khuyết có vẻ không coi trọng gã lắm, sở dĩ quấn lấy gã là vì cái bản mặt hơi giống Ánh Trăng Sáng của gã. Vậy nếu gã không giống nữa thì sao?
Nếu ăn dọng thành gã béo trăm cân, liệu Khổng Khuyết còn nằng nặc đòi gã tuẫn tình với mình nữa không?
Phương Mãn nghĩ vầy xong, buổi trưa bèn hít cơ bụng gồng cơ mồm ngốn sạch ba suất cơm, y như thùng cơm không cảm xúc.
———-
Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843080/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.