1.
Đến đảo San Hô là một quyết định bất chợt.
Tôi đã hai mươi tám, chưa kết hôn, cũng không có bạn trai, khoảng thời gian trước vừa nghỉ việc.
Dù là cha mẹ hay bạn bè thân thích xung quanh, ai cũng bảo tôi "Con nhất định phải kết hôn", "Không có con cái tương lai ai nuôi con", "Con đã từng này tuổi rồi, phải hạ thấp yêu cầu một chút"...
Hệt như phụ nữ ba mươi tuổi không kết hôn, không có công việc đều tội đáng muôn chết.
Tôi không chịu nổi những ánh mắt và chế giễu kia, tha thiết một cuộc trốn chạy, sau đó thì đến đảo San Hô. Vào ở một homestay tên [Phù Bạch].
Bởi vì ra quyết định đột ngột, tôi không hề tìm hiểu trước gì, sở dĩ chọn nơi này chỉ vì cảm thấy tên của nó rất hay, ảnh tuyên truyền trên trang chủ cũng đủ đặc biệt.
*Phù Bạch [浮白] có nhiều nghĩa, ngoài huyệt vị thì trong văn hoá cổ đại, nó mang nghĩa phạt rượu đầy ly, sau này cũng mang ý "mở rộng tấm lòng, sảng khoái uống rượu", đồng thời, Phù Bạch còn chỉ những thứ có bề ngoài hào nhoáng đẹp đẽ nhưng bên trong thiếu nội dung thực chất, không có giá trị hay ý nghĩa chân chính.
Chỗ người khác đều tuyên truyền phòng ốc sạch sẽ gọn gàng, sân vườn cảnh vật đan xen, chỉ có bên này đặt một bức tranh thiếu nhi, trong tranh là bóng lưng của hai cậu bé, một cao một thấp, cậu cao hơn có một mái tóc dài đen nhánh.
Lần đầu nhìn tôi còn tưởng đó là một bé gái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-rot-lai/3563906/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.