🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ừm, ngọt." Lâm Khinh Chu hôn đôi môi bị cậu làm ướt của Tần Việt như cún con, rồi lại hôn gò má của anh, dụi hôn dọc đến rễ tai, phả hơi nóng hầm hập, "Anh, chỗ nào của anh cũng rất ngọt, em rất thích."



Tần Việt không chịu được cách hôn này, càng không chịu nổi kiểu dụ dỗ thẳng thắn của cậu, nghiêng đầu qua một bên, Lâm Khinh Chu nhận ra, chau mày không vui, ôm cổ anh cọ tới ngửi lui nơi hõm cổ, giống như cún con chiếm giữ địa bàn của mình, hơi nóng thở ra thiêu đỏ làn da bên cổ của Tần Việt.



"Đừng xằng bậy." Tần Việt càng thêm không chịu nổi, nếu như không kịp thời cản Lâm Khinh Chu lại, vậy có lẽ chính bản thân anh sẽ mất kiểm soát.



Nhưng hiển nhiên Lâm Khinh Chu không định thôi dễ như vậy, mà càng quá đáng hơn, ánh mắt Tần Việt tối đen, dành một tay chống vai Lâm Khinh Chu, ra vẻ nghiêm khắc gọi tên cậu, "Lâm Khinh Chu."



Song người kia tiện đà nắm lấy tay anh, cúi đầu hôn đầu ngón tay anh. Như chẳng hề sợ sệt.



Tần Việt đang định đẩy, lại nhìn thấy ánh mắt của cậu.



"Anh." Đôi mắt kia chăm chú nhìn anh một cách nghiêm túc, ý cười trong mắt xen lẫn nỗi đau nặng nề, đến nỗi trái tim Tần Việt nảy lên một cái thật mạnh, dừng động tác. "Em đã mơ một giấc mơ, là cái đêm em rời đảo San Hô đến nước Y."



Cổ họng Tần Việt hơi chuyển động: "Mơ thấy gì?"



"Mơ thấy em không về nước, không về đảo San

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-rot-lai/3516229/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ánh Trăng Rớt Lại
Chương 127
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.