🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ông chủ, anh Lâm, hai người đang làm gì thế?" Tiểu Yểu ôm đống hoa hồng cuối cùng lên, ngẩng đầu lên thì phát hiện bầu không khí giữa hai người là lạ, mặt cũng không đẹp mấy, không khỏi lo lắng nói, "Không phải cãi nhau chứ? Ông chủ, tém cái tính chó của anh lại đi, anh Lâm là khách đó!"



Bấy giờ Tần Việt mới buông tay, lăn xe lăn lùi về sau một khoảng cách nhỏ, không kiên nhẫn nói với tiểu Yểu: "Việc của cô ít quá phải không?"



Tiểu Yểu bĩu môi, rồi trừng anh, đẩy



cái xe nhỏ đựng đầy hoa hồng của Lâm Thông chạy mất.



"Xin lỗi ông chủ Tần, hôm nay tôi đã thất lễ, hi vọng anh có thể thông cảm cho tâm trạng của một người gấp gáp muốn tìm lại kí ức." Lâm Khinh Chu cũng đứng dậy, lúc này cậu đã thu lại mọi cảm xúc không nên có, tiến lui có chừng mực, ngôn từ thoả đáng.



Nhưng Tần Việt vẫn không hài lòng, xụ mặt nhìn cậu.



"Tôi thấy hơi mệt, lên lầu trước, ông chủ Tần cũng nghỉ ngơi đi."



"Vì sao lại thế?" Đi được hai bước, người sau lưng đột nhiên lên tiếng hỏi.



Câu hỏi này hỏi rất mập mờ, nhưng Lâm Khinh Chu lập tức hiểu ngay -- Vì sao lại mắc bệnh trầm cảm.



Cậu không quay người, nhắm chặt mắt lại, nói: "Tôi không nhớ rõ, mọi kí ức về khoảng thời gian ấy đều rất mờ nhạt với tôi, tôi chỉ nhớ tôi rời đảo San Hô là vì đi khám bệnh, năm đó tôi 18 tuổi."



Lâm Khinh Chu về phòng nửa tiếng, đầu tiên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-rot-lai/3370945/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.