"Lưu nữ sĩ?"
Cơn nhức nhối ở mũi ở đau, Lộ Nguy bât giác sờ mũi của mình.
Lưu Uyển vì ngại nên chầm chậm đi tới gần anh "Chuyện lần trước là tôi hiểu lầm, thật xin lỗi..."
"Không có gì."
Vì đã giải được hiểu lầm nên Lưu Uyển mới mạnh dạn hỏi anh "Lộ Nguy, năm đó tin đồn Di Nguyệt hại người cậu đừng nghe bậy, là bọn họ miệng lưỡi xấu xa muốn đẩy cậu ấy vào chỗ chết..."
"Tôi biết rồi "
"Cậu đã biết?? Vậy tại sao cậu vẫn bắt nạt cô ấy? Di Nguyệt đã gầy đến nỗi không thể đứng vững được nhiều. Mỗi lần đứng lâu liền choáng váng, còn có hạ đường huyết..."
Nghe cô nói thế anh cũng giật mình, mấy hôm trước còn thấy cô đứng đợi lâu trên đường bắt taxi đúng là chân có hơi run.
"Tôi...tôi thật sự không biết"
Lưu Uyển phức tạp nhìn anh, áo blouse phủ xuống đất, cô ngồi xuống khoanh gối suy nghĩ. Họ đều không biết đối phương đã chịu những gì trong mấy năm qua làm sao có thể tự chữa lành cho nhau?
Vì ca cấp cứu thành công Lộ Minh Thiết được chuyển vào phòng VIP, ông già yên lặng nằm trên giường nhìn thần sắc xanh xao, các bác sĩ đều nói với anh không quá hai năm. Lộ Nguy cũng biết rõ bệnh ông mình, anh cảm ơn rồi ra quầy đóng viện phí.
Đêm giao thừa nhạt nhẽo, ai nấy đều có tâm sự riêng mình. Chu Nhân Tĩnh lại càng sầu muộn, căn bệnh đã di căn bà không thể sống mãi bên con gái mình... Vì vậy trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi/3586333/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.