Việc sắp xếp và kỷ niệm ngày giỗ không được tổ chức theo mọi năm, Hứa Thi Tuấn chỉ dám lén gia đình ra nghĩa trang vào rạng sáng, ông đặt lên mộ con trai mình một đóa dành dành cùng hồng sâm panh.
"Con trai, là bố có lỗi với con. Nếu năm đó bố không vụng trộm với mẹ con, con đã có thể đầu thai vui vẻ vào gia đình khác. Con đừng trách bố nhẫn tâm"
Mái tóc ông đã chấm vài sợi bạc, tiết trời rét buốt. Vì còn có công ty nên ông nhìn bia mộ không được xây dựng đàng hoàng rồi cất bước chân rời đi.
Vừa hay hôm nay Hứa Di Nguyệt vì chuyện tối qua không ngủ được, cô cầm ít đồ dụng cụ và hoa quả đến nghĩa trang. Chiếc xe màu đen phía trước nổ máy chạy sượt qua người, mắt cô theo sau đuôi xe. Là xe của gia chủ nhà họ Hứa, cũng là bố cô. Bố cô với chuyện giỗ chạp của anh cả đều theo ý mẹ, bây giờ sáng sớm lại đến đây cúng viếng.
Cô chạy tới con đường mòn dẫn tới mộ anh cả, đóa dành dành và hồng sâm panh rực rỡ trước ảnh thờ. Năm ngoái và cả những năm trước nữa đều có người tặng hoa dành dành và hồng vào ngày này. Khi đó cô chỉ đơn thuần nghĩ là bạn bè tặng nhưng bạn của Cảnh Cung Sinh không đến mấy người, đều là gia cảnh bình thường. Chỉ tính đến giá trị của đóa hồng đã bằng tiền họ kiếm được nửa năm.
Là bố cô sao, bố cô lại làm chuyện màu mè này để tưởng nhớ anh cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi/3586322/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.