Chu Nhân Tĩnh đứng trước phòng ấp cứu, nhìn chằm chằm vào cửa. Bà không lấy chồng sinh con, cuộc đời theo nghiệp mà làm nghệ nhân múa ballet. Chị gái bà là thiên nga trắng, còn bà là thiên nga đen. Tai nạn giao thông khiến đôi chân của Chu Trân Tinh bị tật, từ đó chị cô lui về kết hôn.
Chu Nhân Tĩnh biết rõ sự khắt khe và ác liệt trong việc dạy con của ba. Đối với Hứa Gia Tiên bệnh tật lại nuông chiều, còn đứa em thì đối xử thờ ơ. Vốn dĩ là chị em sinh đôi nhưng đứa ra trước lại được cha mẹ kì vọng nhiều bây giờ lạnh bệnh tật, cô em tính tình lạnh nhạt, sự yêu thương của cha mẹ luôn thiên vị với Hứa Gia Tiên.
"Alo, Nhân Tĩnh. Em giúp chị làm thủ tục cho con bé, Gia Tiên ở nhà phải có người canh giấc ngủ. Nếu Hứa Di Nguyệt không sao tạm thời cho con bé ở chỗ em trước nhé."
Tít.........
Chu Trân Tinh nói xong liền cúp máy giống người nằm trong phòng cấp cứu kia chỉ là do bà tiện tay nhặt về.
Y tá bước ra thông báo với bà Hứa Di Nguyệt đã không sao, nằm viện 2 ngày là ổn. Cô ấy nói thêm "Trên người cô bé có rất nhiều vết sẹo nhạt, đã từng bị ngược đãi sao? Phiền chị nói rõ nếu không bên phía bệnh viện sẽ báo cánh sát!"
"Tôi là dì con bé, tôi sẽ nhờ trợ lý gửi tệp giải thích" Chu Nhân Tĩnh lấy tay xoa ấn đường
Chu Nhân Tĩnh chính là mỹ nhân cổ điển, dù đã qua tuổi tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi/3586317/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.