Đường Trí đến biệt thự Chiết Nguyệt rất sớm, cậu ta nhận làm bữa sáng thay dì Tôn.
Cậu ta nhìn lên trên tầng: “Hai người kia vẫn chưa dậy sao?”
Đường Trí cũng không phải không hiểu chú hai nhạt nhẽo của mình, bình thường đều dậy đúng giờ, sau khi chạy bộ thì tắm rửa, xem tin tức buổi sáng rồi mới ăn sáng.
Với tình hình này, 8 giờ rưỡi, xem ra bọn họ không có ý định ăn sáng.
“Cậu ăn trước đi.” Dì Tôn không hề trách móc, thậm chí nghiêm túc nói: “Có thể là đêm qua quá mệt, dạo này hai người họ đều phải tăng ca.”
Đường Trí đơn thuần, không hiểu ý“tăng ca”, ngây ngốc tin là thật: “Thật là vất vả.”
Cậu ta nghĩ nghĩ, lại cảm khái nói: “Có phải chú hai già rồi không, trước kia mỗi sáng đều chạy bộ, bây giờ lại không dậy được?”
Dì Tôn khụ khụ, mắt nhìn sang trái.
“Dì sao vậy? Cổ họng không thoải mái?”
Thẩm Niên đi sau Đường Thừa Tuyên, không nhịn được cười, Đường Trí nghe vậy thì quay đầu, vẻ mặt xấu hổ, cuối cùng giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì
May mắn là Đường Thừa Tuyên không thèm quan tâm đến cậu ta, chỉ chậm rãi kéo ghế ngồi xuống đối diện với Đường Trí.
Thẩm Niên tò mò hỏi Đường Trí: “Cậu đến đây làm gì vậy?”
“Đến để hâm nóng tình cảm chú cháu.”
Thẩm Niên: “Nói tiếng người.”
“Chuyện là…. Hôm nay tôi đến để xin lỗi hai người, tối hôm đó, tôi uống say, chưa nói gì quá đáng đúng không?”
Dì Tôn nghe vậy thì lại khụ khụ: “Không quá đáng.”
Đường Trí thở phào nhẹ nhõm, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi-vao-be-tinh/359010/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.