Nhà?
Ở chung?
Tin tức này quá lớn rồi, bọn họ ở chung khi nào?
Tại sao chủ tịch lại nói chuyện dịu dàng như vậy?
“Vậy anh vui không?”
Mọi người vểnh tai nghe câu trả lời của chủ tịch, mắt anh chứa ý cười: “Lần sau không được làm như vậy nữa.”
Thẩm Niên vui vẻ, đưa dao cho anh, thúc giục: “Anh mau cắt bánh đi.”
Bánh kem bơ màu xanh được trang trí thêm hoa rất đẹp, Đường Thừa Tuyên cầm dao cắt bánh. Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay, anh cắt một phần cho Thẩm Niên, nói với những người khác: “Còn lại mọi người tự chia, buổi tối mời mọi người ăn cơm.”
“Thật tốt quá.”
Mọi người lập tức hoan hô, bầu không khí thoải mái hơn hẳn. Mặt một vài người thích nhằm vào Thẩm Niên xanh mét, Sử Vĩnh Tình thở phào, may mắn không trêu chọc cô.
Đường Thừa Tuyên ôm eo Thẩm Niên đi vào văn phòng, cô tựa vào bàn của anh: “Lúc anh mới đến nghiêm túc như vậy làm gì, khiến mọi người thấy sợ hãi.”
Cô đưa bánh kem cho Đường Thừa Tuyên: “Cầm lấy.”
Đường Thừa Tuyên không thích đồ ngọt, phần bánh ngọt này là cắt cho Thẩm Niên, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn nhận lấy, còn chưa kịp phản ứng, Thẩm Niên đã lấy điện thoại ra chụp ảnh anh.
Đường Thừa Tuyên đội mũ sinh nhật rất buồn cười, quả thật có thể khiến cô cười cả một năm.
Nhóm nhân viên đã bị đổ gục bởi nhan sắc của Đường Thừa Tuyên, không biết ai đã phát vòng bạn bè ảnh chủ tịch đội mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-roi-vao-be-tinh/2313926/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.