Tôi đã lợi dụng Thịnh Trạch.
Từ đầu đến cuối, tôi chưa bao giờ yêu hắn ta.
Tôi ở bên cạnh hắn chỉ là để lấy được tài nguyên và nhanh chóng trở thành nữ minh tinh hàng đầu, sau đó kết hôn với hắn.
Chỉ bằng cách này, tôi mới có thể gặp được người mà tôi muốn gặp…
Tần Tu Ngôn.
Anh trai của tôi.
Nói chính xác thì anh ấy không phải là anh trai ruột của tôi. Nhưng tình cờ là ba mẹ anh ấy nhận tôi làm con nuôi, nên tôi có cơ hội gọi anh ấy là anh trai.
Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy là năm tôi 10 tuổi.
Sau khi ba mẹ tôi h.y s.inh trong khi làm nhiệm vụ, bạn của mẹ tôi là dì Lý đã đưa tôi về nhà.
Vừa mở cửa ra thì đã thấy một bóng đen lao nhanh về phía tôi, ngay sau đó tôi được ôm vào một vòng tay mang theo hương thơm nhàn nhạt.
Tôi thậm chí còn chưa kịp nhìn xem đó là cái thứ gì.
"Tần Tu Ngôn, con mẹ nó, mày buông Tiểu Du ra cho tao!"
Dì Lý tức giận gào lên một tiếng, tôi vừa kịp hoàn hồn thì anh ấy đã nấp sau lưng tôi, thanh âm trong trẻo vang lên từ phía sau:
"Cứu mạng! Mẹ ám s.át con trai ruột ngay trong nhà, em gái Tiểu Du Nhi cứu anh với."
Tiểu Du Nhi, anh ấy gọi tôi như vậy.
Sau này tôi mới biết, vì anh cạo đầu rồi đ.ánh nhau nên mới bị chú Tần phang cho một trận.
Ánh nắng từ ban công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-phan-dien/2992432/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.