Chương trước
Chương sau
" Phốc......"
Bên cạnh truyền đến tiếng cười Giang Lãng: " Cẩu độc thân........"
" Cẩu độc thân" là Kỳ Nguyệt. Đây là biệt danh do Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường đặt.
Kỳ Nguyệt cùng Tống Thu Thu đồng thời hướng tới Giang Lãng mà nhìn.
Giang Lãng vội vàng xấu hổ xua tay: " Thực xin lỗi thực xin lỗi! Tớ không phải cố ý nhìn lén! Chỉ là không cẩn thận nhìn đến biệt danh của cậu thôi........ Cùng lắm thì tớ cũng cho các cậu xem biệt danh của bọn tớ!"
" Không cần! Cũng chẳng hiếm lạ gì...... À không! Tớ muốn xem..... Mau cho tớ xem!" Tống Thu Thu đột nhiên nghĩ đến, đại lão cũng ở trong ký túc xá đó, cho nên có điểm tò mò, biệt danh của đại lão là gì.
Kỳ Nguyệt cũng có chút tò mò.
Vì thế, Giang Lãng lấy di động ra, để Kỳ Nguyệt cùng Tống Thu Thu nhìn thoáng qua nhóm chat bọn họ.
Tống Thu Thu xem xong, khóe miệng toàn bộ run rẩy: " Bộ ba kiếm khách gây sóng gió?"
" Thế nào? Không tồi đi!" Giang Lãng vẻ mặt đắc ý.

Tống Thu Thu: " Ha ha ha...."
Cái tên này quá độc rồi!
Tống Thu Thu ngại đại lão ở đây, miễn cưỡng nhịn xuống phun tao.
Kỳ Nguyệt nhìn thoáng qua Cố Hoài, lẩm bẩm nói: " Phong là Lăng Phong, Lãng là Giang Lãng, kia...... Cố Hoài đâu?"
Tống Thu Thu cũng phản ứng lại: " Đúng vậy! Đại lão đâu? Như thế nào, các cậu đặt tên còn xa lánh không đặt?"
Giang Lãng cà lơ phất phơ mà ôm bả vai Cố Hoài, mở miệng nói: " Như thế nào không có hắn! Cái này " Lãng", một nửa là tớ, một nửa kia chính là Cố Hoài!"
Tống Thu Thu: "......."
Kỳ Nguyệt: "......"
Này cũng đúng?
Tống Thu Thu một bên trộm ngắm Cố Hoài, một bên tiến đến tai Kỳ Nguyệt nói nhỏ: " Cho nên, làm nửa ngày nguyên lai đều là hiểu lầm! Hại tớ kích động muốn chết! Bất quá, thật không nghĩ tới, Cố Hoài không chỉ giúp cậu giải vây, còn đưa cậu trà sữa......."
Kỳ Nguyệt gật gật đầu: " Ân, thật sự khá tốt."

Tống Thu Thu nghe vậy nhướng mày vô ngữ nhìn Kỳ Nguyệt.
Đêm nay đại lão giúp Kỳ Nguyệt giải vây, giúp cô chọc Lăng Phong, làm Tống Thu Thu đối với Cố Hoài ấn tượng rất tốt, cho nên nhịn không được vì hắn nói chuyện: " Theo tớ được biết, Cố Hoài sẽ không đối xử với nữ sinh tốt như vậy, cậu ấy luôn bảo trì khoảng cách tuyệt đối, rốt cuộc thì người nhớ thương cậu ấy quá nhiều. Hơn nữa, hắn trước giờ luôn bác bỏ tin đồn bằng tốc độ ánh sáng, cậu biết không? Lúc trước trong trường thường xuyên truyền ra cho Cố Hoài không ít tai tiếng, hôm nay thì cùng nữ thần, ngày mai lại cùng nữ minh tinh, giống nhau ở chỗ hắn đều trước tiên bác bỏ tin đồn, vì vậy cũng không còn nữ sinh nào dám nói bậy nữa, bởi vì sẽ bị vả mặt với tốc độ ánh sáng......."
Kỳ Nguyệt: " Như vậy? Rất tốt a! Giữ mình trong sạch, cũng không tùy tiện nuôi hi vọng của người khác."
Tống Thu Thu dùng sức gật đầu phụ họa: " Đúng vậy! Đại lão tam quan vô cùng tốt! Nói như vậy, thái độ của Cố Hoài đêm nay, liền tính là vì giúp cậu giải vây, tựa hồ có chút vượt qua khoảng cách đi........."
Tống Thu Thu vừa nói vừa nhìn yên sau xe đạp Cố Hoài.
Theo cô biết, yên sau của đại lão, hẳn đây là lần đầu tiên có nữ sinh ngồi........
Kỳ Nguyệt gãi gãi đầu, nhưng thật ra không có cảm giác gì, thuận miệng nói: " Cậu vừa mới nói bởi vì có nhiều người thương nhớ cậu ấy, có thể bởi vì tớ không thương nhớ, cho nên cậu ấy liền không nghĩ nhiều đi......"
Tống Thu Thu đột nhiên không biết phản bác thế nào: " Ách..... Chắc vậy đi......."
Rốt cuộc lúc trước đại lão thua trò chơi chủ động nhờ hỗ trợ, Kỳ Nguyệt cư nhiên trực tiếp cự tuyệt, còn nói Nam nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ loại khoai tây......
Phỏng chừng đại lão đời này cũng chưa gặp hoàn cảnh vô ngữ như vậy........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.