Giấc mơ này, chính là tái diễn lại sự việc lúc đó, chính là không cho cô cảm giác được buông tha cho bản thân, cũng chính là không bao giờ cho cô quên đi hình ảnh ngày hôm ấy…
Cũng đã hai giờ chiều rồi, cô thở dài một hơi, khoác lên mìnhchiếc áo khoác da gấu bước ra ngoài. Chiều nay phải ra sân huấn luyện thể lực cho tiểu đội.
Điều chỉnh lại gương mặt lạnh, những bước chân khoang thai bước vào sân cỏ huấn luyện.
Nheo mắt nhìn lại các thành viên, cô hô to:
‘’ Từ trái sang phải điểm số!’’
‘’ 1! Trần Khả Thắng!’’
‘’2! Nguyễn Chí Thành!’’
‘’3! Võ Việt!’’
‘’4! Cao Lương Huy! Hết!’’
‘’ Chạy 50 vòng quay sân, sau khi hoàn thành tập hợp lại đây!’’
‘’ Rõ!’’
Hình dáng hiên ngang giữa sân, dùng ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn rõ từng cử chỉ nhỏ nhất của đồng đội. Cô là người rất khó tính trong việc luyện tập, bởi thế các đồng đội vẫn luôn là những người xuất sắc vì được phát huy ưu điểm của bản thân.
Song, lúc này trung úy Tuấn liền đi đến, giơ tay để ở thái dương chào hỏi cô, cô cũng làm điều tương tự, rồi ra lệnh cho tất cả:
‘’ Tiểu đội Đại Bàng tập hợp tại căn cứ của thượng tướng Tạ Hiếu, thủ trưởng có việc cần gặp! Hết!’’
‘’ Rõ!’’
Nói rồi trung úy liền chào hỏi và nhanh chân rời đi, cô liền dùng ánh mắt đăm chiêu nói:
‘’ Tiểu đội Đại Bàng, dừng tất cả mọi hoạt động hiện tại, cùng tôi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-noi-vien-dang-co-chung-ta-van-cho-nhau/2899923/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.