Chỉ vừa mới 4 giờ sáng hôm sau, mọi người đã khăn gối lên đường, ai ai cũng tốc độ.
Cô không thể yên giấc vì nghe tin quân Minh Đại đã bắt giữ và giết hơn trăm người dân bá tánh vô tội.
Phụ nữ thì bị xâm hại phục vụ cho nhu cầu, còn trẻ em thì bị bắt làm nô lệ cho những nơi sản xuất thực phẩm.
Cô cứ vừa đi vừa suy nghĩ, chẳng biết từ bao giờ đã vấp phải vũng bùn lầy trơn trượt.
*Bụp*
Một bàn tay to lớn giữ chặt lấy cánh tay của cô, giúp cô không trơn té.
- Đội trưởng, đồng chí không sao chứ?
- À..tôi ổn, cảm ơn cậu, đồng chí Thành.
Thì ra Chí Thành đi sau cô thấy cô có vẻ lơ đểnh vấp phải vũng bùn sắp ngã nên mới nhanh tay giữ cô lại.
Cô nhanh trí lấy lại tinh thần rồi tiếp tục dẫn dắt đồng đội vượt qua cánh rừng âm u này.
_____________________________
Cả đội đi được đến giữa trưa thì mệt nhoài, vừa hay gặp bờ suối gần đó liền nghỉ chân tại đây chốc lát.
Cả đoàn quân nhân mấy trăm người chia ra thành nhiều nhóm đi nhiều chỗ khác nhau để tiện hơn.
Vừa uống được một ngụm nước mát, cô nhìn thấy dưới nước bị chuyển động, từ xa nghe tiếng súng nổ.
Cả tiểu đội nhìn nhau, nhanh như dao cắt chạy thẳng đến bụi rậm ẩn nấp, trong lúc đó cùng nhau lắp ráp súng sẵn sàng chiến đấu.
Cô ở giữa, liền lấy từ túi quần sau lưng ra một chiếc đàm, bấm dãy số rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-noi-vien-dang-co-chung-ta-van-cho-nhau/2899908/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.