Đám cưới được tổ chức tại một khu nghĩ dưỡng gần nhà riêng của hai người, hương gió mùa thu thoang thoảng thôi vào mát mẻ, tiếng sóng biển rì rào, xung quanh con đường được trang trí hoa Hướng Dương.
Trên sân khấu, MC đã cất lời:
"Xin mời chú rể hãy nắm tay cô dâu bước vào lễ đường".
Phía xa xa, mọi người ngoái đầu lại nhìn hướng về cô dâu chú rể mà khen.
Anh nắm tay cô trong bộ vest lịch lãm, Trang Nhi nhìn anh, cười khổ:
"Ơ...ơ em còn chưa đánh anh mà anh khóc là sao???".
Cô nhẹ nhàng lấy tay lâu đi vệt nước mắt trên mặt anh, mấy người trong đám cười đều cười rộ lên. Dáng vẻ này thực sự chưa nhìn thấy bao giờ.
Cô dâu mặc một chiếc váy cưới, phía sau gắn một cái nơ to, tay dài thanh lịch. Cô vừa đi vừa cười:
"Được được đừng khóc nữa, em đâu có chạy mất mà anh khóc".
Hai người bước lên sân khấu, trao nhẫn cho nhau phía dưới reo hò:
"Hôn đi"
"Hôn đi"
"Hôn đi".
Anh đeo vào tay Trang Nhi chiếc nhẫn sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán cô nâng niu đôi tay nhỏ.
Tiệc cưới diễn ra rất hạnh phúc, đông vui, nhộn nhịp,...Hoàng Nam tiếp rượu đến mệt nghỉ may thây tựu lượng anh cao nên không say được.
Đào Anh với Đậu hũ cũng dự tiệc cả hai không ngừng chúc mừng, còn đi cho một phòng bì vừa to vừa dày.
Cả bốn nói với nhau mấy câu trêu đùa một hồi lâu mới thôi.
"..."
Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-nho-chieu-sang-ca-trai-tim-anh/2661183/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.