Đến 6h tối anh chàng Hoàng Nam lạnh lùng từ trên lầu chậm rãi mở cánh cửa phòng, đôi chân nặng trĩu bước xuống, gương mặt chưa tĩnh hẳn đờ đờ nhưng mà người ta đẹp bất chấp mọi khoảng khắc nhóa.
Vừa bước xuống anh đi tới bàn ăn thấy bố mẹ của mình đang ngồi trên ghế nhưng trên bàn không có món nào cả chỉ có ba ly nước lọc đặt trên bàn, cảm thấy lạ anh định mở cái miệng kiệm lời của mình để hỏi chưa kịp mở lời cửa chính mở ra vang lên tiếng của một tiểu tiên nữ.
Không ai khác chính là Trang Nhi, sau khi biết nhà cô bán mì mẹ cậu liền gọi mì nhà cô để ủng hộ, cô bé lại là người giao mì đến vì là lần đầu đến nên không quen đường mém tí nữa là đi nhầm đường, vô tình trước sân nhà của anh cô thấy một ông lão đang tỉa cây bèn hỏi thăm thì mới biết ngôi biệt thự to bự trước mắt ấy lại là nhà anh, nó như cung điện vậy. Cô bé liền bước vào tiếng nói vang lên:
"Cháu chào cô với chú ạ, cháu đem mì đến ạ
"Chào anh nữa nhé, chúng ta lại gặp nhau rồi"
Bố mẹ anh mỉm cười chào lại cô nhưng ánh mắt vô tâm kia lại không thèm đến xỉa tới cô Trang Nhi cứ như không khí trước mặt Hoàng Nam vậy. Bố anh thấy anh vậy bèn nói:
"Con bé người ta chào con con không thèm chào lại thì thôi đi còn không thèm nở một nụ cười"
Nghe được lời bố nói anh nhíu mày gương mặt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-nho-chieu-sang-ca-trai-tim-anh/2661178/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.