Không để Tống Tuế Tuế đưa, Đường Y tự lái xe quay về Minh Hà Uyển, suất diễn của cô ở “Quân Bất Kiến” tạm thời đã quay xong, còn về những chuyện tiếp theo, còn đang bàn luận, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô sẽ có một kỳ nghỉ không ngắn.
Nghỉ thì làm gì, ý nghĩ thứ nhất của cô chính là tâm sự với Giang Tô, tùy tiện nói cái gì cũng tốt.
Luôn cảm thấy nhìn thấy một vài chuyện trong mưa của London hoặc từ những bưu thiếp đôi câu vài lời, không thể tận mắt nhìn thấy, nghe một chút cũng được.
Nhưng đẩy cửa nhà ra, lại phát hiện phòng khách không có bóng người nào, Đường Y nhướng mày, lại đi dạo một vòng quanh phòng ngủ, cũng không thấy người, Giang Tố đây là đi ra ngoài?
Tên nhóc con dù sao cũng là trẻ tuổi tràn đầy tinh lực, vượt trùng dương về nước, lúc xuống máy bay mới ngủ mấy tiếng, vậy mà có thể chạy ra ngoài…
Im lặng hai giây, cô lấy điện thoại ra gọi ra ngoài.
“Tút, tút…”
Điện thoại rất nhanh đã được nghe, nhưng không phải Giang Tố.
“Alo, chị Y.”
Tiếng nói này còn rất quen thuộc, nhưng Đường Y trong chốc lát không thể nghĩ ra, cũng may đối phương đã rất nhanh giới thiệu bản thân.
“Chị Y, là em, Tạ Phong.”
“Chào em.”
Anh ấy vừa báo tên, Đường Y đã nhớ ra gương mặt, người này là bạn học từ nhà trẻ đến hết cấp ba kiêm anh em của Giang Tố.
Quan hệ của hai người bọn họ rất thân thiết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-ngu-em-khong-ngu/3471804/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.