" Anh Tuấn, em làm con chim này có giống không? Em thấy rất giống, anh nhìn này, nó sắp bay rồi."
Hướng Viễn tiến từng bước đến gần Hướng Dao, trên đùi Hướng Dao có một vết đỏ như con rắn nhỏ đang trườn xuống, là máu, máu chảy ra không ngừng từ cơ thể cô. Hướng Dao dùng tay chùi, nóng hổi và nhớp nháp, cô mệt mỏi nhìn bàn tay vẩy đầy máu của mình, không kêu lên nổi, toàn thân run lẩy bẩy như phiến lá cuối cùng trong ngày thu.
" Hướng Viễn, em ... em hình như là gây họa rồi", cô đờ đẫn đưa tay lên, nói với Hướng Viễn đang ôm lấy mình.
Hướng Viễn nắm lấy tay Hướng Dao, trên người cô cũng dính máu- máu chảy ra trên người em gái cô. Người đang nằm trong lòng cô là máu thịt cuối cùng còn lại trên thế gian của cô, cả đời cô đều phải nhìn thấy người thân của mình chảy máu, tiêu vong.
Cô cắn răng: " Em biết đã gây họa rồi thì cố gắng lên! Hướng Dao, em phải gắng gượng, chúng ta đến bệnh viện ngay...".
Cô đã gọi điện thoại cấp cứu, tiếng còi cảnh sát vang lên từng đạt, lúc gần lúc xa, không còn nghe rõ đó là xe cảnh sát hay là xe cấp cứu nữa.
Máu của Hướng Dao vẫn chảy, máu rất nóng nhưng cơ thể lại lạnh cả Hướng Viễn. Gương mặt thanh tú của cô méo mó, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu đang lăn xuống khỏi mái tóc.
"Em đau quá, Hướng Viễn, đau quá..."
"Sẽ khỏi nhanh thôi, nhất định sẽ không sao đâu." Hướng Viễn cũng không biết giọng nói của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-hieu-long-toi/1843340/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.