"Diệp Quân, nếu em nói thế giới này có báo ứng thì anh có tin không?" ... "Nếu có, thì hãy để báo ừng đo hết lên người anh."
Vừa về văn phòng, di động của Hướng Viễn đã reo lên một tiếng, cô chưa kịp nghe máy thì tiếng chuông đã ngưng bặt. Lúc đầu, Hướng Viễn ngỡ là Diệp Quân vì cậu thích nhất trò này, vừa nghe có tín hiện là tắt máy ngay, để lừa cô phải gọi lại. Khi cồ gọi lại hỏi có chuyện gì thì cậu lại bảo mình không gọi, chỉ bấm nhầm số nhưng nói mãi, nói mãi mà không chịu củp máy.
Nhưng lần này không phải Diệp Quân mà là một số máy cố định lạ. Hướng Viễn nghĩ chắc lại là những số gọi đến quảng cáo nên không để tâm lắm. Ai ngờ mấy chục giây sau, điện thoại lại réo vang, vẫn cùng một số máy.
Lần này Hướng Viễn bắt điện thoại. "Alo, tôi là Hướng Viễn, xin hỏi ai đấy?"
Đầu bên kia im lặng, Hướng Viễn càu mày, đang định bỏ máy thì nghe thấy một tiếng khóc nấc rất nhỏ vọng đến, Hướng Viễn sững sờ nhưng phản ứng rất nhanh: "Hướng Dao, có phải Hướng Dao không? Khóc cái gì? Nói đi chứ!".
Đối phương không trả lời, chỉ khóc.
Hướng Viễn đã đoán ra người kia là Hướng Dao. Lâu lắm rồi Hướng Dao không gọi điện cho cô, mấy năm nay, Hướng Viễn muốn biết tình hình của em mình thì phải nhờ người lén lút hỏi thăm, mỗi tháng một lần, biết em mình bình an, cồ mới thấy yên tâm. Tuy Hướng Viên luôn phản đối em gái sinh con trong lúc cuộc sống chưa được ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-hieu-long-toi/1843338/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.