Hướng Viễn cảm thấy mình giống như chiếc kim phút ừên đồng hồ, còn Diệp Khiên Trạch là kim giờ, cô chạy nhanh, anh đi chậm. Nhưng kỳ thực, chẳng phải kim dài luôn đuổi theo bước chân của kim ngắn thôi.
Bên trong là một chiếc bàn tròn mười người, Hướng Viễn nhường ghế chính cho Diệp Khiên Trạch rồi ngồi xuống bên phải anh. vốn là Diệp Quân nên ngồi bên trái Diệp Khiên Trạch nhưng cậu lại nhường qua nhường lại với Phó tổng Lý, từ chối không được nên Phó tồng Lý bèn cung kính không bằng tuân lệnh. Thấy vậy, Diệp Khiên Trạch cười, hạ giọng nói với Hướng Viễn: "A Quân đã biết lễ nghĩa chu đáo như vậy từ lúc nào vậy?". Hướng Viễn chỉ cười mà không đáp, quả nhiên, sau khi Diệp Quân do dự một hồi, cậu đã kéo chiếc ghế cạnh Hướng Viễn và ngồi xuống.
Mọi người dần dần yên vị, ngoài vợ chồng Diệp Khiên Trạch, Diệp Quân, Phó tổng Lý và Đằng Vân ra, còn có những nhân vật nắm giữ vị trí khá cao trong Giang Nguyên và khu nghỉ mát có mặt ở đó. Những nhân viên khác đều ở ngoài, cười đùa náo nhiệt, không có lãnh đạo nên họ cũng tự nhiên hơn, đã bắt đầu uống rượu.
Diệp Khiên Trạch chủ trương uống rượu phải biết tiết chế, có điều hiếm khi thấy mọi người vui vẻ như vậy nên anh cũng không ngăn cản. Sau khi tiệc bắt đầu, mấy người trong bàn đã lần lượt kính rượu lãnh đạo. Hướng Viễn tuy bình thường hay phải tiếp khách nhưng tửu lượng không cao, mọi người đều biết cồ không đụng đến một giọt rượu nào nên trong lúc kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-hieu-long-toi/1843320/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.