Cái câu được cả không phải là lưỡi câu mà là dục vọng của cá. Chúng đã chờ đợi, biết rõ là lưỡi câu cũng vẫn sẽ há mồm ra đớp lấy.
Khu nghỉ mát suối nước nóng đã khai trương hơn một tháng, tình hình kinh doanh rất tốt, thậm chí có thể nói là vượt quá kỳ vọng của Hướng Viễn. Ngay từ đầu, khu nghỉ mát chủ yếu được tồ chức làm nơi tiếp đón các cuộc hội nghị kinh doanh, thêm vào đó là các dịch vụ giải trí, nghỉ ngơi... Diệp gia khởi nghiệp từ ngành kiến trúc, chưa từng bước chân vào lĩnh vực kinh doanh khách sạn nhà hàng, ngay cả Hướng Viễn và Đằng Vân đều không thể nói là có kinh nghiệm gì nhiều nên trước hội nghị nhân viên, Hướng Viễn đã cực lực phủ quyết đề nghị tự quản lý do Diệp Bỉnh Văn đề ra. Cô cũng không tán thành điều chỉnh nhân viên từ Giang Nguyên đến điều hành, ngoại trừ chức Tồng giám đốc đã giao cho Đằng Vân, còn lại Phó tồng giám đốc và quản lý các bộ phận như đại sảnh, nhà hàng, phòng ốc, suối nước nóng... đều tuyển những người đắc lực, dày dạn kinh nghiệm trong ngành cả ở trong và ngoài tỉnh, kể cả nhân viên khu nghỉ mát và những người phục vụ, tạp vụ... tầng lớp thấp nhất đều mời ở bên ngoài, không hề điều chỉnh một nhân viên nào từ Giang Nguyên đến, chỉ đưa một người cồ đã thôi làm giảng viên khoa Kế toán trường Kỹ thuật của Diệp Khiên Trạch đến làm Trưởng phòng Tài vụ.
Trong lòng Hướng Viễn hiểu rõ, từ khi bắt đầu chuẩn bị xây dựng khu nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-hieu-long-toi/1843318/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.