Trước mặt người chị hơn mình sáu tuổi, Hướng Dao ấu trĩ đến mức đáng thương, ấu trĩ tới nỗi Hướng Viễn không tốn chút công sức nào mà vẫn nhìn thấu tâm tư muốn nói mà ngập ngừng của cô.
Đánh máy :nhocnit TVE
Hôm ấy, Đằng Tuấn trực ca sáng. Thời gian vào làm đã qua được một lúc, những người bước qua cổng công ty cũng thưa thớt hẳn, cậu thấy không còn việc gì làm nên lấy chổi để vun đám lá rụng quanh đó lại một chỗ.
Cổng công ty thuộc phạm vi quản lý của bảo vệ, song công ty có người chuyên dọn vệ sinh, một anh bảo vệ tuần tra trực cùng ca đi ngang qua, nói một câu: “Cậu dọn dẹp làm gì thế, cấp trên phát lương gấp đôi cho à?”.
Đằng Tuấn đáp: “Rảnh rỗi thì làm thôi mà”.
Cậu làm việc rất nghiêm túc, đến những khe rảnh bên tường cũng dọn dẹp một lượt, nửa phiến lá cũng không bỏ qua. Thực ra, lúc làm những việc này, trong lòng Đằng Tuấn không nghĩ ngợi nhiều, từ nhỏ cậu đã là đứa trẻ cần mẫn ưa lao động, trên còn có mấy người chị, không lớn tuổi hơn cậu là bao nhưng cũng đã lấy chồng hết, người anh họ Đằng Vân cùng sống chung với bố mẹ cậu lại đi học ở xa, cha mẹ đã già, cậu là đứa con trai duy nhất bên cạnh, bao việc của nhà nông, cậu không làm thì ai làm nên cũng đã quen cả rồi.
Mười lăm tuổi Đằng Tuấn vào bộ đội, cậu thao luyện nghiêm túc, làm việc hay giúp người khác đều tích cực, thêm vẻ ngoài ưa nhìn, tính cách trung hậu, mấy lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-hieu-long-toi/1843311/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.