Lần này ông cụ Dư xảy ra chuyện đột ngột, sau khi bị ngã lần trước, tình huống các khớp xương tụ máu vẫn không có chuyển biến tốt, lần này lúc bản thân đang xách đồ thì ngất xỉu ở đầu ngõ, được hàng xóm nhìn thấy gọi 120. 
Bên phía bệnh viện trực tiếp liên hệ Dư Bất Trì, sau khi nhận được thông báo bệnh tình nguy kịch, phải phẫu thuật não, ông ta ký xong giấy báo bệnh nguy kịch mới gọi điện thoại cho Dư Dạng. 
Cũng may hàng xóm phát hiện kịp thời, Dư Bất Trì vội vàng đến, nghe thấy cuộc phẫu thuật thành công, Dư Bất Trì mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. 
Ông ta ở bệnh viện trông 3 ngày, ông cụ cuối cùng cũng thoát khỏi nguy kịch, Dư Bất Trì để ông ở phòng bệnh cao cấp nói là tiện chăm sóc, vì ông nội Dư nên Dư Dạng không từ chối. 
... 
"Tiểu Dạng, con ngủ một lát đi, ba trông được rồi." Dư Bất Trì nhỏ giọng nói. 
Dư Dạng trông ông cụ 4 ngày, mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn tiếng, ông cụ chưa tỉnh lại, cậu căn bản không ngủ được. 
Dư Bất Trì nói xong, cậu im lặng, thậm chí cũng không quay đầu lại. 
Sau khi chuyện không vui vẻ xảy ra vào năm ngoái kia, đây là lần đầu tiên hai cha con họ gặp mặt. Dư Bất Trì có thể rõ ràng cảm nhận được thái độ của Dư Dạng đối với ông ta càng lạnh nhạt hơn trước đây. Có đôi khi ông ta cảm thấy đối với cậu mà nói, bản thân mình thậm chí như một người xa lạ. 
Mặc dù bị cậu oán hận nhưng Dư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-khong-biet/906984/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.