Edit: Kali 
Beta: TH 
Trong đầu Thẩm Tri Sơ vẫn đang tái hiện lại cảnh tượng hai tiếng trước. 
Ánh nắng nhàn nhạt, làn gió mùa xuân ấm áp hòa với không khí của máy điều hòa, tràn vào làm khắp phòng ngập ấm áp. 
Trong cơn mơ màng, cô nghe thấy tiếng bước chân đi tới. 
Không lẽ huấn luyện viên Tôn đã quay lại? 
Cô nằm nhoài lười biếng như thế này hình như được hay lắm thì phải —— hay là lập tức nhổm dậy giả bộ một chút nhỉ? 
Còn chưa kịp động đậy, ngay sau đó truyền đến tiếng cười khẽ quen thuộc. 
... Hình như chàng trai lạnh lùng gần đây hay cười nhiều hơn trước. 
Có điều lạnh lùng vẫn hoàn lạnh lùng, như thể cười nhiều một chút thì cậu sẽ mệt chết, dứt khoát cười đúng một giây đã ngừng cười, trở về vẻ mặt vô cảm. 
Mấy thằng nhóc bây giờ đều thịnh hành kiểu lạnh lùng như thế này à? Thẩm Tri Sơ bắt đầu suy nghĩ. Nhưng do quá mệt mỏi, mở mắt không nổi, nên cô từ bỏ, tiếp tục duy trì trạng thái nửa tỉnh nửa mê. 
Một lát sau, Chu Diễn Chiếu ngồi xuống bên cạnh cô. 
Cậu giơ tay, giật nhẹ mấy sợi tóc của cô. 
Đau! 
Người này có vấn đề về đầu óc à. 
Thẩm Tri Sơ bất mãn run lông mi, nhíu mày một chút. 
Chu Diễn Chiếu lại cười một tiếng. 
Thẩm Tri Sơ không muốn để ý đến cậu nữa, tiếp tục ngủ gà ngủ gật. 
Lúc cô sắp ngủ sâu giấc, thì hơi thở của người kia đột nhiên áp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-lay-vi-sao/2246759/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.