Edit: Kali 
Beta: TH 
Lúc này, chiều cao thể hiện ưu thế tuyệt đối. 
Ở dưới nước, Thẩm Tri Sơ không tránh thoát được, muốn dùng chân đá văng cậu. 
Chu Diễn Chiếu nghiêng người sang một bên, sức đẩy của nước làm cô không đạp trúng, còn bị ngã tới trước một chút. 
Cả người y như con bạch tuộc quấn chặt lấy người cậu. 
Thẩm Tri Sơ: "..." 
Chu Diễn Chiếu khẽ cười một tiếng, ôm lấy eo cô, ý xấu không cho cô động đậy. 
Cậu ghé vào bên tai cô nhỏ giọng nói: "Mau ôm, ôm một chút sẽ thả em đi." 
Thẩm Tri Sơ dùng tay đánh một phát thật mạnh lên gáy cậu, "Chu Diễn Chiếu, cậu thật không biết xấu hổ!" 
"Vậy em có thể thay bằng việc trả lời lại tôi." 
"... Trả lời chuyện gì?" 
"Đêm qua lời tôi nói, em đã nghe thấy chưa?" 
Thẩm Tri Sơ xoay mặt đi, nhỏ giọng nói: "Không nghe thấy." 
Chu Diễn Chiếu nở nụ cười. 
"Vậy chắc chắn đã nghe thấy. Em có ba lựa chọn, một là ôm cổ, hai là trả lời tôi, ba là... Để tôi hôn em." 
Thật là muốn chết mà. Đối tượng xấu hổ, không khí xấu hổ. 
Bể bơi không một bóng người... 
Thẩm Tri Sơ ngẩng đầu, nheo mắt, thấy nhân viên cứu hộ đang ngồi ở nơi xa —— Tuy ngồi trong bóng tối, nhưng hẳn là nhìn được hết toàn bộ kịch hay nãy giờ. 
Da mặt vốn mỏng của cô đỏ ửng cả lên, dùng sức giãy giụa, "Mau buông tay! Có người đang nhìn đấy!..." 
Chu Diễn Chiếu xém chút nữa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-lay-vi-sao/2246755/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.