Hôn lễ gây chấn động toàn bộ Hải Đô được tổ chức ở một trang viên sản xuất rượu nho lớn nhất vùng ngoại thành.
Tuy Lạc Thành không tham dự nhưng cuối cùng vẫn mở một mắt nhắm một mắt, thậm chí còn hỗ trợ mặt truyền thông – chẳng mấy khi Lạc Tân Cổ đứng ra tổ chức, hơn nữa còn cực kỳ hoành tráng, chỉ thiếu vác loa thông báo với cả thế giới anh muốn kết hôn với Lâm Ngữ.
Sảnh bữa tiệc người tới đông đúc, những người có thể tới gần như tới đông đủ, ngay cả phóng viên cũng xếp hàng dài.
Kỳ Mộc phải tham gia buổi hòa tấu nên chỉ tặng quà mà không đích thân tới. Ngay cả Thu Mạch cũng gửi một bức tranh từ Munich – Hoa tường vi trải rộng núi đồi, trung tâm là hai thiếu niên, một người đang chơi đàn dương cầm, người còn lại mặc áo khoác trắng tựa vào cây đàn, nhắm mắt mỉm cười.
Lúc Phương Tình hỗ trợ mang bức tranh vào, Lâm Ngữ đang thắt cà vạt trong phòng trang điểm. Nhìn thấy nội dung bức tranh, trái tim Lâm Ngữ như bị ai cầm gậy gõ nhẹ một cái.
Thu Mạch thật có tâm, biết cậu và Lạc Tân Cổ có liên kết sâu xa nên mới vẽ bọn họ thời niên thiếu.
Quen biết, thấu hiểu.
Từ đó về sau là bên nhau trọn đời.
“Không hổ là tác phẩm của họa sĩ nổi tiếng, giống thật ghê.” Phương Tình cảm thán.
“Cốc, cốc, cốc.” Có người gõ cửa.
Phương Tình ra mở, chỉ thấy Giang Ninh cầm một đống bao lì xì nhảy nhót tiến vào với nét mặt tươi cười.
“Chị Tình!” Giang Ninh chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-dieu-waltz/3566856/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.