[Cách địa ngục một bước, em ấy kéo tôi lại, bởi vậy tôi còn ở nhân gian.] Nhật ký của anh.
Ngày thứ hai sau khi về Hải Đô, Lạc Tân Cổ trở lại nhà họ Lạc.
Trong nhà mở điều hòa, rèm kéo kín mít, màn hình đang chiếu một bộ phim điện ảnh – một nhạc sĩ đuổi theo chàng trai xinh đẹp đang vùng vẫy trong biển tình đơn phương.
Anh thay giày vào nhà, thấy Bắc Kiều đầu tiên.
Bắc Kiều dựa vào sô pha xem phim với gương mặt không cảm xúc. Còn em trai anh – Lạc Thương An đang nằm trên đùi Bắc Kiều, nhắm mắt, trên trán là một chiếc khăn.
Có lẽ Lạc Tân Cổ tạo ra tiếng động, Lạc Thương An mở mắt, thong thả kéo khăn trên trán xuống, “Anh, anh về rồi.”
Bắc Kiều cũng theo sau Lạc Thương An chào “Anh.”
Lạc Tân Cổ gật đầu, duỗi tay sờ trán em trai – lạnh.
Bắc Kiều giải thích: “Mấy ngày nay Lạc Lạc bị sốt, đôi khi còn rùng mình.”
Lạc Tân Cổ “ừ” một tiếng: “Tiểu Kiều vất vả rồi.”
Lạc Thương An quay đầu: “Dạo này anh khỏe chứ? Em xem trên mạng náo loạn quá.”
Lạc Tân Cổ nói nhẹ nhàng: “Không sao, em không cần lo cho anh, giữ gìn sức khỏe là đủ rồi.”
Lạc Thương An ngồi dậy, biểu cảm nghiêm túc nhìn Lạc Tân Cổ: “Anh, ba biết anh về, dặn anh về nhà thì lên phòng làm việc tầng ba gặp ba.”. Đọc thê𝗆 nhiề𝘶 t𝑟𝘶yện ở { 𝗧 𝑟 U 𝗆 t 𝑟 𝘶 y ệ n.𝗩N }
“Ừ.” Lạc Tân Cổ đáp lại, đứng dậy định đi.
“Anh!” Lạc Thương An gọi lại.
Lạc Tân Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-hon-dieu-waltz/3566840/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.