Tuy rằng, cảm thấy có chuyện không ổn, nhưng tôi cũng mặc kệ, vì hiện tại tôi còn rất nhiều thứ phải giải quyết, trước mắt đó chính là dẹp dọn và sắp xếp lại mớ hồ sơ đăng ký cuộc thi.
"Võ Phúc".
Đang mải mê dọn dẹp mọi thứ, chợt một giọng nói vang lên, khi tôi nhìn sang thì phát hiện ra đó chính là Từ Dĩ, bộ dạng của cậu ta lúc này không được tốt cho lắm, hình như đã gặp phải chuyện gì đó rất kinh khủng thì phải.
Nhìn thấy vẻ mặt này của Từ Dĩ, tôi nhíu mày nghi hoặc hỏi "Bộ có chuyện gì sao?"
"Chuyện này"
Cậu ta ngập ngừng, như thể tôi đã hỏi đúng vào tim đen vậy, cậu ta im lặng một chút, sau khi nuốt một ngụm nước miếng, rồi mới nói "Mình đã tìm ra được một thứ rất kinh khủng".
Nghe cậu ta nói, tôi giựt mình một cái gấp gáp hỏi "Rốt cuộc là đã tìm ra chuyện gì, mà lại khiến cậu thành ra bộ dạng như vậy chứ?"
Từ Dĩ bước tới gần tôi hơn, nhỏ giọng nói "Bạn chắc chắn còn nhớ tới vụ án vài ngày trước chứ? sau khi tụi mình điều tra không được vào ngày hôm đó, tụi mình đã không còn cơ hội để có thể cùng nhau điều tra nữa, vì vậy mình quyết định điều tra một mình và đã xảy ra chuyện".
Giọng nói của Từ Dĩ mang theo một vẻ lạnh lẽo khác thường, nhưng cũng vì vậy, mà tôi có thể cảm nhận biết được, cậu ta hiện giờ hoàn toàn là đang nói thiệt, không hề có một chút giả dối nào ở đây hết.
Tôi nhìn cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-doat-mang/4228211/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.