Quản Hướng Đồng lấm lem về nhà bị bố mẹ mắng cho một trận, tủi thân ngồi bệt dưới sàn tự bôi thuốc, Giang Sảo gọi điện hỏi thăm cậu ta, Quản Hướng Đồng than thở: "Tại mày cả đấy, lúc nào cũng giành bóng của anh, mày có thù gì với anh à?" 
"Không." 
Quản Hướng Đồng nói: "Hôm nay Hứa Giảo Bạch nói muốn dạy anh vẽ, tốt bụng ghê, nhưng mà... aix anh tự thấy không nên." Cậu ta cúi đầu nhìn bàn chân phải bị bong gân, "Anh từ chối rồi, anh sợ học không đến nơi đến chốn làm phiền người ta." 
"Ừ." 
Quản Hướng Đồng thở dài, "Anh nói với mày làm gì chứ, con nít ranh sao mà hiểu được?" 
Giang Sảo: "?" 
Giang Sảo: "Chị gái em cũng học mỹ thuật." 
"Chắc giỏi lắm nhỉ," Quản Hướng Đồng nói, "Thôi, đằng nào anh cũng không có năng khiếu vẽ vời." 
"Ai bảo thế?" 
"Bố mẹ anh." Quản Hướng Đồng định nói tiếp nhưng bên ngoài bỗng có tiếng ồn ào, "Cúp đi." Cậu ta thả điện thoại xuống đứng dậy ra khỏi phòng. 
Mẹ Quản lớn giọng: "Ông lại lo chuyện bao đồng? Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng có qua lại với con đàn bà kia, ông muốn ly hôn à? Để được ở cùng cái ả không chồng đó?" 
Bố Quản bất lực: "Bà này! Thấy cổ khóc trước cửa chẳng lẽ tôi không qua hỏi thăm một câu? Hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau, mặc kệ ra đấy thì nhìn mặt thế nào?" 
Mẹ Quản hừ lạnh một tiếng, "Nhìn cái gì mà nhìn, đàn bà không chồng nuôi thằng con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-den-muon/2532282/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.