Hứa Giảo Bạch đến bệnh viện lúc trời âm u, Mạnh Viện ngồi trên giường bệnh chẳng biết đang nhìn gì ngoài cửa sổ.
Hứa Giảo Bạch bước tới, bà quay đầu mỉm cười hỏi, "Đến rồi à? Có mang ô không? Mẹ thấy trời như sắp mưa."
Hứa Giảo Bạch lắc lắc đầu, Mạnh Viện nói tiếp: "Trong tủ có ô, lát về nhớ cầm."
Sắp sang tháng mười, trời trở lạnh rất nhanh. Hôm nay Hứa Giảo Bạch mặc áo len mỏng màu xanh da trời, mái tóc mềm mại, trông chẳng khác gì sinh viên chưa ra trường.
"Áo mới à? Chưa thấy con mặc bao giờ." Mạnh Viện hỏi.
Hứa Giảo Bạch ngập ngừng, "...Vâng."
"Có gì mà phải nghĩ?" Mạnh Viện buồn cười kéo kéo áo anh, "Mua rộng hả? Vai hơi chùng."
Hứa Giảo Bạch không đáp.
Hôm qua anh ngủ chỗ Quý Hoành, quần áo "lỡ" hỏng. Anh không mặc vừa đồ của y, tìm mãi mới được một cái nhưng vẫn hơi rộng.
Mạnh Viện không hỏi tại sao Hứa Giảo Bạch không trả lời, "Trong tủ còn sữa Quý Hoành mang đến, con uống không?" Thấy Hứa Giảo Bạch lắc đầu, bà nói thêm, "Con bảo nó đừng mang đồ tới nữa, mẹ không uống hết, lãng phí, lần nào nó cũng mang, định thế mãi à?"
Hứa Giảo Bạch "Ồ" một tiếng.
Mạnh Viện liếc anh, đột nhiên nói đùa: "Bao giờ Giang Hoàn mới đến? Mẹ chịu hết nổi cái hũ nút này rồi."
Hứa Giảo Bạch kéo kéo tay áo, tha thiết nhìn Mạnh Viện.
Mạnh Viện mỉm cười, dựa người bên gối, một lát sau trời lất phất mưa, bà nhìn giọt mưa bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-den-muon/2532224/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.